Cách sử dụng Messi là cả vấn đề với Barca

Lionel Messi đoạt “Chiếc giày vàng châu Âu”. Và anh phát biểu rằng chẳng hề nghĩ gì về danh hiệu ấy. Đại khái, Messi chỉ nghĩ về thất bại đau đớn trước Liverpool ở vòng bán kết Champions League!
Cách sử dụng Messi là cả vấn đề với Barca
Đại khái, đấy cũng chỉ là... một phát biểu. Nhưng, đấy không phải là lần đầu tiên Messi nói, hoặc làm, một cách thiếu trách nhiệm! Từ đâu ra những bàn thắng làm nên tên tuổi cho Messi? Đành rằng anh có tài năng thiên phú, nhưng bóng đá là môn đồng đội. Messi có thể không nghĩ gì về giải thưởng cá nhân của mình, nhưng anh đâu thể không quan tâm đến sự hỗ trợ của đồng đội!

Cách đây vài năm, Messi tuyên bố chia tay đội tuyển Argentina ngay sau thất bại trong trận chung kết giải Copa America Centenario 2016. Trước đó, Copa America 2015 không trao danh hiệu “Cầu thủ xuất sắc nhất”. Không hề có câu trả lời chính thức từ phía các nhà tổ chức, nhưng ai cũng biết: Messi từ chối nhận giải, vì nỗi buồn thất bại trong trận chung kết. 

Muốn biết thế nào là nỗi thất vọng “không vô địch” của Messi, hãy xem lại cơ man những bức ảnh đặc tả gương mặt rầu rĩ của Messi sau trận chung kết World Cup 2014. Khi ấy, anh được trao giải “Cầu thủ xuất sắc nhất giải”, nhưng Đức thắng Argentina trong trận chung kết.

Ai cũng buồn khi thất bại, quá dễ hiểu. Vấn đề là không nên để nỗi buồn của các nhân mình ảnh hưởng đến người khác. Càng không thể chấp nhận cái cách buồn... vô trách nhiệm, như kiểu tuyên bố chia tay đội tuyển Argentina của Messi năm nào. Messi có quá xem thường ĐTQG khi nói và làm như thế?

Tất nhiên, đấy là chuyện riêng của Messi. Nhưng vấn đề ở đây quá rõ ràng: cho dù tài năng đến mức tuyệt luân đi nữa, Messi không bao giờ thật sự là một cầu thủ (chứ khoan nói ngôi sao) chững chạc. Càng không bao giờ có một “thủ lĩnh Messi”, dựa theo những gì anh đã nói, và làm.


Một mình Messi tỏa sáng không đủ để Barcelona chiến thắng trong trận chung kết Cúp Nhà Vua - quá rõ ràng. Đấy thật ra không phải là vấn đề của Messi. Đấy là việc của HLV Valverde, khi ông thường xuyên lộ rõ sự phụ thuộc vào ngôi sao này.

Một mình Diego Maradona tỏa sáng để đưa Argentina lên ngôi vô địch World Cup 1986. Càng rõ hơn là chuyện Maradona kéo cả đoàn tàu rệu rã Argentina vào trận chung kết World Cup 1990. Bóng đá đỉnh cao không bao giờ thiếu mẫu trụ cột quan trọng như vậy. Nhưng, Messi không bao giờ là mẫu ngôi sao, mẫu trụ cột như vậy. 

Đừng trách vì sao NHM Argentina xưa nay chỉ biết sùng bái, thần tượng Maradona, chứ không thật sự đánh giá cao Messi (khi Messi chinh phục sân cỏ thế giới thì Argentina trao giải VĐV hay nhất nước này cho một VĐV quần vợt).

Cũng không hề thiếu các “đội bóng một người”. Nói cách khác, bản thân cái sự vượt trội của Messi trong hàng ngũ Barcelona không phải là điều tốt hay xấu, xét về khía cạnh chuyên môn. Ernesto Valverde mà không tìm cách khai thác tối đa tài năng của Messi thì đấy mới là chuyện sai lầm.

Những lúc thành công, Valverde phát biểu: “Dĩ nhiên, tôi phải phụ thuộc vào Messi”. Không sai, vì nếu ngược lại thì đấy là sự phí phạm. Điều quan trọng chỉ là khai thác Messi như chỗ nào. Đây là thất bại của Valverde. Ít nhất, đấy là sai lầm trong trận chung kết với Valencia vừa qua.

Chung kết là một trận đấu duy nhất, với đặc điểm muôn thuở trong thể thức đá loại trực tiếp: mọi chuyện đều có thể xảy ra. Nó khác hẳn với thể thức đá “marathon”, vốn luôn còn cơ hội để sửa chữa sai lầm sau mỗi thất bại. Trên nguyên tắc, việc phụ thuộc hoàn toàn vào một cá nhân nổi bật, hy vọng cá nhân ấy sẽ tỏa sáng trong trận đấu duy nhất để quyết định chiến thắng chung cuộc cho toàn đội, chỉ thích hợp với đội “kèo dưới”. 

Cái cách mà Barcelona phụ thuộc vào Messi trong trận chung kết với Valencia là phản logic. Messi không bao giờ là một thủ lĩnh!
    Bình Luận