Rất nhiều người đến nay vẫn bị ám ảnh với quan điểm rằng, Cúp QG là ưu tiên thứ hai sau V.League. Thế nhưng, khi mà bóng đá lên chuyên nghiệp thì các đội bóng phải thay đổi quan niệm làm bóng đá. Họ phải đối diện với áp lực có thành tích nhằm xứng đáng với những khoản đầu tư. Thậm chí, những chiếc ghế của ban lãnh đạo, ban huấn luyện được đặt được vào thành tích trong một mùa giải. Khi đó, bất cứ danh hiệu nào cũng có ý nghĩa với những người trong cuộc. Nó mang đến cơ hội được vinh danh và thu hút sự ủng hộ cho chặng đường kế tiếp.
V.League khắc nghiệt và nó ít sự lãng mạn, ít những cuộc phiêu lưu cho những chú lính chì dũng cảm. Thế nhưng, Cúp QG thì khác, nó là địa vực cho sự mộng mơ bởi thể thức đấu loại trực tiếp. Vậy mới có chuyện, những cầu thủ trẻ, thậm chí là vô danh vốn nhận mức lương đủ sống của Bà Rịa Vũng Tàu có thể đánh bại TP.HCM của nhà cầm quân đầy cá tính Vũ Tiến Thành. Ban huấn luyện TP.HCM có thể đổ lỗi cho việc thiếu ngoại binh nhưng không thể chối từ sự thật rằng, trong trận đấu trên sân Thống Nhất họ đã bị đánh bại bởi một tập thể khát vọng hơn, muốn khẳng định hơn. Trong bóng đá, sự khác biệt giữa các đội bóng đôi khi chỉ là cách mà người ta nắm chặt tay nhau, cùng nhau nuôi dưỡng những ước mơ chính đáng.
Người ta sẽ nói nhiều đến chiến thắng của những đội bóng như CAHN, Viettel, Nam Định bởi đó là những ứng viên nặng ký cho chức vô địch. Họ sẽ cùng những đội bóng mạnh hơn sẽ xung trận ở vòng đấu kế tiếp. Thế nhưng, họ cũng không thể quên nỗ lực và khát vọng của những đại diện của hạng Nhất ở sân chơi này. Việc họ hiện diện ở sân chơi này chính là sự lãng mạn cần có của Cúp QG. Đồng thời, bằng cuộc viễn du của họ, những đội bóng mạnh nhất đã nhận được thông điệp đầy sức nặng. Rằng, vinh quang quang chỉ đến với những người thực sự mong muốn và đủ năng lực để biến mục tiêu thành hiện thực. Và nói cho cùng, trong mọi cuộc chơi, các đội bóng bình đẳng cơ hội cũng như ước vọng thay đổi bản thân, thay đổi tương lai.
Bình Luận