ĐT Việt Nam vừa kết thúc hành trình FIFA Days tháng 10 bằng thất bại toàn tập sau 3 trận trước Trung Quốc, Uzbekistan với cùng tỷ số 0-2 và trận thua nặng nề 0-6 trước Hàn Quốc. Nhìn chung, đây là những kết quả không có gì bất ngờ bởi các đối thủ được đánh giá mạnh hơn về trình độ và đẳng cấp. Thế nhưng, điều đáng bàn ở đây có lẽ là những quyết định có phần gây tranh cãi của HLV Philippe Troussier về chiến thuật và cả nhân sự.
Trong nội dung của bài viết này, tác giả sẽ đưa những góc nhìn về mặt nhân sự của ĐT Việt Nam ở đợt FIFA Days tháng 10. Liệu HLV Philippe Troussier đã quá thiên vị khi trọng dụng các học trò đã có thời gian dài làm việc với mình tại đội U23 và vội vàng bỏ đi những nhân tố chủ chốt?
Như đã rõ, các trận giao hữu trong tháng 10 là dịp mà vị "Phù thủy trắng" quyết định thử nghiệm các nhân tố trẻ thuộc lứa U23 Việt Nam. Đó là những cái tên gồm thủ môn Nguyễn Văn Việt, các hậu vệ Phan Tuấn Tài, Hồ Văn Cường, Võ Minh Trọng ở hàng phòng ngự, Khuất Văn Khang, Hoàng Văn Toản, Giáp Tuấn Dương, Nguyễn Thái Sơn ở hàng tiền vệ; Nguyễn Văn Tùng, Bùi Vĩ Hào, Nguyễn Đình Bắc ở hàng tiền đạo. Tuy vậy, suốt 3 trận đấu vừa qua, dấu ấn mà các sao mai làm được gần như là một con số 0 tròn trĩnh.
Tình huống bỏ lỡ cơ hội của Nguyễn Đình Bắc hay cú đá phạt chạm cột dọc từ Khuất Văn Khang cũng không thể che giấu sự mờ nhạt của các sao mai. Rõ ràng, ĐTQG vẫn là nơi quá tầm và năng lực của các cầu thủ là chưa đủ sức vào thời điểm hiện tại. Đáng nói hơn, chính sự có mặt của các ngôi sao trẻ đã cướp đi cơ hội lên tuyển của hàng loạt cái tên đang có phong độ cao như Vũ Văn Thanh, Hồ Tấn Tài, Nguyễn Phong Hồng Duy, Nguyễn Văn Quyết, Trần Nguyên Mạnh, Nguyễn Thành Chung, Bùi Tiến Dũng, Tô Văn Vũ hay Châu Ngọc Quang.
Thật khó tin khi với phong độ cực cao tại V-League, người gác đền hay nhất tại giải VĐQG là Trần Nguyên Mạnh lại bị ghẻ lạnh. Trong khi đó, Nguyễn Văn Quyết - chân sút nội tốt nhất cũng chẳng được 1 phút ra sân trong tháng 9 và mất tích ở đợt hội quân tháng 10. Bên cạnh đó, những nhân tố còn lại vừa kể trên đều ở một đẳng cấp xứng đáng lên tuyển và đều bị phớt lờ.
Câu hỏi đặt ra là HLV Philippe Troussier liệu đã thiên vị khi trao cơ hội cho trò cưng mà bỏ quên những nhân tố chất lượng đã cống hiến cho ĐTQG suốt thời gian qua? Bởi lẽ, nên nhớ, nhà cầm quân người Pháp phát biểu rằng, ông chọn cầu thủ dựa trên phong độ của họ và thực tế đã chứng minh điều ngược lại.
Một minh chứng khác là việc tiền đạo số 1 của ĐTQG suốt giai đoạn vừa qua Nguyễn Tiến Linh đã phải chật vật thế nào để tìm cơ hội ra sân trong thành phần của HLV Troussier. Trong tháng 6, 9 và cả tháng 10, số phút ra sân của anh quá ít ỏi để có thể tìm lại phong độ vốn có của mình. Tất nhiên, chiếc thẻ đỏ ở trận gặp Trung Quốc đã khiến cầu thủ sinh năm 1997 không thể thi đấu trong màn đọ sức với Hàn Quốc. Nhưng trước Uzbekistan, chàng trai quê Hải Dương cũng có quá ít cơ hội thi đấu. Rõ ràng, Tiến Linh cũng đang nhận sự ghẻ lạnh của nhà cầm quân người Pháp.
Người ta có thể lấy lý do rằng ĐT Việt Nam cần sự cải cách triệt để về con người sau thời gian đạt được những kết quả không tốt gần đây nhưng thật sự, các nhân tố U23 thật khó để phục vụ cho điều này một cách nhanh chóng. Có lẽ, HLV Philippe Troussier đã vội vàng trong các quyết định của mình.
Hãy điểm qua những cái tên đã không có cơ hội nhiều để thể hiện mình ở đợt FIFA Days tháng 10. Vũ Văn Thanh (27 tuổi), Nguyễn Thành Chung (26 tuổi), Bùi Tiến Dũng (28 tuổi), Trần Nguyên Mạnh (31 tuổi), Nguyễn Văn Quyết (32 tuổi), Hồ Tấn Tài (25 tuổi), Châu Ngọc Quang (27 tuổi), Tô Văn Vũ (29 tuổi). Trên thực tế, đây chưa hẳn là độ tuổi đã qua đỉnh cao phong độ mà thực chất đó là thời điểm chín mùi trong sự nghiệp của các cầu thủ.
Đáng ra, nhiều gương mặt nói trên sẽ là trụ cột trong hành trình giúp ĐT Việt Nam trở lại với đỉnh cao chứ không phải bị bỏ rơi như giai đoạn vừa qua. Trong khi, hàng loạt cái tên ở lứa U23 vẫn còn quá trẻ và việc tỏa sáng ở các giải trẻ không thể nào phản ánh hết sự phát triển của các cầu thủ. Điều bóng đá Việt Nam cần là một HLV biết nâng tầm Những chiến binh Sao Vàng khi mà ông Park Hang-seo đã cảm thấy không đủ sức chứ chẳng phải cách làm phá bỏ đi di sản và làm lại từ con số 0. Đã đến lúc, chúng ta cần nhận ra sai lầm và sửa chữa nó vào giai đoạn sắp tới.
Bình Luận