Đưa ra các kế hoạch thi đấu giữa thời đại dịch là điều không hề dễ dàng. Mà giải đấu không thể diễn ra khi dịch bệnh vẫn hoành hành và biên giới các quốc gia vẫn ở tình trạng giới hạn giao lưu. Khi ấy, thể thức giải đấu lượt đi-lượt về sẽ bị ảnh hưởng. Đó là chưa kể đến việc, các đội bóng sẽ phải mất nhiều thời gian cho hoạt động cách ly sau khi nhập cảnh.
Covid-19 vẫn là một ẩn số mặc dù cả thế giới đang dồn lực chống chọi. Bóng đá mất đi sự chủ động trong việc xây dựng, thực thi các kế hoạch thi đấu. Việc phải dồn lịch thi đấu từ năm 2020 sang năm 2021 khiến cho AFF và các liên đoàn thành viên ngột ngạt vì quỹ thời gian quá eo hẹp. Gần như không còn khoảng trống nào cho những sự kiện phát sinh, hoặc những tình huống bất ngờ vốn thường trực trong bối cảnh dịch bệnh vẫn chưa được kiềm tỏa.
Chấp nhận lùi một bước, thậm chí phải đối diện với những hệ lụy phát sinh liên quan đến bản quyền truyền hình, tài trợ, tài chính là điều phải làm. Quyết định ấy có thể gây khó khăn cho AFF và cả các ĐTQG nhưng công bằng mà nói, nó sẽ giúp cả hệ thống bóng đá không lâm vào thế bị động. Bóng đá ĐNÁ vẫn còn nguyên hành trình tại vòng loại World Cup, SEA Games 2021 cần phải đi đến đích. Chấp nhận lùi một bước để giữ lại sự ổn định cho cả hệ thống thi đấu khu vực cũng là điều đáng để làm.
Giữa đại dịch không có những chiến thắng tuyệt đối. Đôi khi mỗi nền bóng đá phải biết chấp nhận lựa chọn những phương án ít thiệt hại nhất. Nó cũng giống như việc, V.League phải thay đổi thể thức thi đấu, rút gọn thời gian diễn ra giải và số trận cũng là nhằm kiếm tìm sự chủ động trong một bối cảnh có quá nhiều biến động.Chọn mất ít thay vì mất cả. Đến được đích hơn là dừng lại ở lưng chừng. Làng thế giới bóng đá phải chấp nhận tái cơ cấu chính hệ thống thi đấu của mình nhằm mục tiêu cao nhất là tránh đổ vỡ hoàn toàn.
Bình Luận