HLV Vũ Hồng Việt từng đánh giá rất cao về tiềm lực của đội bóng mà mình dẫn dắt. Ông bảo rằng, Quảng Nam có chế độ tốt, lãnh đạo trách nhiệm và cầu thủ thì chuyên nghiệp. Thế nhưng, ông Việt cuối cùng vẫn phải ra đi vì muốn nhường ghế cho một người có vận đỏ hơn. HLV Đào Quang Hùng đến rồi đi. Câu cuối cùng ông nói trước khi rời khỏi con tầu đang ở tâm bão đó là “giờ chỉ có trời mới cứu được Quảng Nam”. HLV Nguyễn Thành Công đến mang theo niềm hy vọng về cuộc đào thoát ngoạn mục cũng phải thốt lên: “Kết quả thế nào do trời quyết định”.
Khi lực đã gạn, đánh mất sự chủ động trong cuộc đua thì người ta phải nhờ cậy đến thế lực siêu nhiên để tìm cánh cửa thoát hiểm. Công bằng mà nói, Quảng Nam đã có cơ hội nhưng họ đã không thể vượt qua được khoảng cách mong manh để rồi phải nhường chiếc phao cứu sinh cho DNH Nam Định.
Người ta đang đặt ngàn vạn câu hỏi vì sao cho trường hợp của Quảng Nam. Có người đổ cho trời đã đứng về phía DNH Nam Định. Có người bảo rằng, Quảng Nam đã ngủ quên trên chiến thắng và hệ thống quản trị của đội bóng thực sự có vấn đề. Ai cũng có quyền đưa ra quan điểm của mình, nhưng nếu không tìm được bản chất vấn đề thì ngay cả khi Quảng Nam sớm lên V.League thì rút cuộc họ vẫn phải đối diện với những vấn đề đã từng mắc phải.
Tiếc cho Quảng Nam. Tiếc cho một tập thể vững vàng đã đánh mất khát vọng, sự tự tin trong cuộc đua để rồi tự đưa mình vào thế hoảng loạn và không thể thoát khỏi định mệnh. Nói cho cùng, bóng đá là cuộc chơi mà sự thành bại được quyết định bởi sự hiệu quả của cả một hệ thống chứ không phải do những điều ngoài bóng đá. Sự đắng cay mà Quảng Nam phải nếm trải có lẽ sẽ mang đến bài học cho cả làng bóng đá chứ không chỉ riêng đội bóng này.
XEM THÊM
Ngày mai 2/11, U22 Việt Nam bắt đầu hội quân
Tiết lộ bí mật sau quả phạt đền của Hải Phòng làm Quảng Nam xuống hạng
Bình Luận