Icardi trên con đường khẳng định cái tôi lần nữa
Mauro Icardi là chân sút số một tại Inter Milan nhưng anh đang thể hiện phong độ không mấy ổn định. Trong 5 trận đấu gần nhất, anh chỉ ghi được 2 bàn và có đến 3 trận liên tiếp tịt ngòi. Với cá tính mạnh như Icardi đâu để anh chấp nhận được điều này.
Có lẽ cuộc đời của tiền đạo người Argentina thì cũng khá nhiều người biết rõ. Anh được mệnh danh là một gã "lừa thầy phản bạn" khi sẵn sàng ăn mừng "dìm hàng" đội bóng cũ và cướp vợ ân nhân.
Icardi là thế, nổi loạn và làm những điều mình thích. Anh sẵn sàng ăn mừng như gã điên trước khán giả để thể hiện cái tôi và nếu không ghi bàn thì tự đóng cửa phòng và nhốt bản thân suốt ngày trong đó.
Một người điên rồ và sống bản năng là thế nhưng tiền đạo người Argentina rất cố gắng thể hiện bản thân mình và có trách nhiệm với đội bóng. Nhưng sự ngạo nghễ ấy cần được khẳng định lại vì giờ đây anh không còn ghi bàn ổn định như trước.
Chính sự ngạo mạn quá lớn cũng gây cho Icardi phần nào áp lực. Vì không đạt được những điều mong đợi nên trận đại chiến với AS Roma sẽ là cơ hội để anh khẳng định bản thân và lấy lại sự tự tin vốn có. Khẳng định cái tôi một lần nữa cũng là cách để anh cứu rỗi Inter lúc này.
Dzeko - Kẻ trầm mặc tìm lại chính mình
Khác với đối thủ bên kia chiến tuyến, Edin Dzeko trầm tính và điềm đạm hơn. Ở ngoài có thể Dzeko trông có vẻ "hiền như đất" nhưng đã ra sân thi đấu thì anh thật sự là sát thủ.
Có thể nói quá khứ của Dzeko là một tấn bi kịch. Anh sinh ra và lớn lên trong nỗi đau chiến tranh. Những năm 1992 đến 1995, khi Nam Tư cũ trở thành đống đổ nát khủng khiếp nhất kể từ sau chiến tranh thế giới thứ hai. Dzeko sinh tại vùng ngoại ô của thủ đô Sarajevo, nơi bom đạn của cuộc chiến giành độc lập của người Bosnia bùng nổ. Tiếng khóc và cái chết luôn ám ảnh cậu bé Edin suốt trong những năm tháng quá khứ.
Điều đáng nhớ nhất trong nghiệp cầu thủ là sân bóng của anh đang chơi phát nổ. Nơi đó đã cướp đi không ít sinh mạng của những cậu bạn cùng trang lứa với anh. Sau này lớn lên Dzeko cũng chỉ muốn quên đi những ký ức đau buồn ấy. Anh chia sẻ ngắn gọn trên truyền thông: "Cuộc sống của chúng tôi luôn bị đặt trong tình trạng báo động.
Chúng tôi không có nhiều thứ để ăn, một ngày chẳng bao giờ được ăn đủ ba bữa. Sợ hãi và đói khổ, chúng tôi luôn ở trong tình trạng sẵn sàng tránh vào hầm trú ẩn để tránh bom, và có thể bị bắn chết bất cứ lúc nào." Nước mắt không bao giờ là đủ để làm vơi đi nỗi sợ ấy mà đến nay Dzeko cũng chẳng muốn kể thêm.
Để sau khi kết thúc cuộc phỏng vấn, tiền đạo khoác áo AS Roma đứng dậy dõng ạc: "Hiện tại tôi không sợ gì cả!" Đúng, sau tất cả những đau thương không làm anh chết đi thì sẽ tái sinh một Dzeko mạnh mẽ và can trường hơn bao giờ hết. Và điều đó được chứng minh trong sự nghiệp cầu thủ của anh.
Theo nghiệp quần đùi áo số không hề dễ dàng và con đường tiến thân của anh cũng vô cùng trắc trở. Thi đấu tại các đội bóng địa phương rồi đến Wolfsburg và thậm chí là Man City anh cũng mãi bị xem là "chân gỗ". Dzeko không thể có đất diễn trọn vẹn cho đến khi anh về Roma.
Và trận đại chiến với Inter cũng là cơ hội để Dzeko có đối thủ thi đấu xứng tầm để khẳng định bản thân sau chuỗi ngày phong độ không mấy rực sáng. Anh đang có 2 bàn thắng trong 10 trận. Điều đáng nói là anh có chuỗi 6 trận tịt ngòi đáng báo động.
Icardi và Dzeko gặp nhau để cạnh tranh và cũng để cứu rỗi lẫn nhau thoát khỏi chỗi ngày sa sút. Cuộc thư hùng này rất đáng được chờ đợi!
Bình Luận