Pep Guardiola từ ngày rời ghế HLV Barca vẫn giành mọi vinh quang trong nước cùng Bayern nhưng chức vô địch Châu Âu là thứ duy nhất ông chưa thể chạm đến với tư cách là HLV Bayern Munich và giờ đây là Man City. Người ta nói Guardiola thành công vì chỉ toàn cầm quân những đội hình đang trên đỉnh cao của sự nghiệp, người ta bảo rằng ông chỉ gặp thời, chứ nếu thực sự tài năng, ông đã có cho mình chức vô địch Champions League từ ngày rời Barca. Đi đến đâu, ông cũng xây dựng cho đội hình của mình một lối đá kiểm soát thế trận, ban bật kĩ thuật, nó không hẳn là Tiqui-Taca nguyên bản nhưng vẫn được xây dựng và tiến hóa từ chính Tiqui-Taca. Còn về phần Tiqui-Taca, nó thực ra đã thoái trào từ rất lâu rồi.
Sự bất lợi việc tìm kiếm thành công ở chức vô địch Châu Âu của Pep là ông không thể tìm ra những con người như ông đã từng tạo nên ở Barca: Xavi, Iniesta, Messi, Busquets là chìa khóa cho lối chơi đó. Xavi và Iniesta, trước khi Pep đến, họ vẫn chỉ ở mức tiềm năng và tiệm cận ngôi sao. Nhưng khi ông đến và áp dụng tư duy chiến thuật cùng cách dùng người của mình, Xavi cùng Iniesta lập tức trở thành cặp đôi tiền vệ xuất sắc bậc nhất thế giới, họ bước lên đỉnh cao sự nghiệp trong thời kì hoàng kim của Blaugrana cho đến tận sau này.
Tương tự là với Busquets, nếu như Guardiola không đôn anh lên đội một và tin tưởng giao vị trí Yaya Toure cho anh, liệu Busi có đạt đến đẳng cấp đỉnh cao như ngày hôm nay? Riêng Messi, ai cũng biết anh là một thiên tài bóng đá bẩm sinh vài chục năm mới có một người. Nhưng nếu ngày ấy, Pep không dám thẳng tay loại Ronaldinho và biến Messi trở thành trung tâm đội bóng, liệu chàng trai người Argentina có trở nên vĩ đại như bây giờ? Pep Guardiola, ông quá giỏi trong việc nâng tầm những ngôi sao, ông biến những cầu thủ từ tài năng trở thành những siêu sao bậc nhất của bóng đá thế giới. Nhưng, thất bại duy nhất trong sự nghiệp cầm quân khiến ông không thể chạm đỉnh cao Châu Âu từ khi rời Barca là Pep không thể tìm ra được những con người xuất chúng như vậy một lần nữa. Những con người này, chỉ có thể tìm thấy tại thánh địa Camp Nou mà thôi. Pep Guardiola tự tay biến những Messi, Xavi, Iniesta, Busquets trở nên vĩ đại và cũng chính họ nâng tầm Pep lên vị trí HLV đẳng cấp thế giới.
Đi đến đâu, Guardiola cũng muốn xây dựng lối đá của đội bóng ông cầm quân xoay quanh một cầu thủ xuất sắc nhất như Messi. Nhưng tiếc thay, Messi, chỉ có một. Không ai có thể phủ nhận bộ óc chiến thuật thiên tài của Pep, chỉ có điều, thời điểm và con người không thích hợp với nhau mà thôi.
Cho đến tận bây giờ, Pep Guardiola mới đạt được nhiều thành công nhất trên cương vị là HLV của Barca, và cũng chính Blaugrana thời Pep mới là Barca đỉnh cao và thành công nhất về cả danh hiệu lẫn lối chơi mê hoặc lòng người. Dường như Pep sinh ra là để dành cho Barca, và Barca thời Pep Guardiola cũng là Barca đẹp nhất chúng ta từng chứng kiến. Nhưng tất cả đó chỉ là những hoài niệm đẹp thuộc về quá khứ, chỉ là quá khứ mà thôi. Hoài niệm lại để ta có thể thấy nhẹ nhàng hơn sau thất bại chứ không phải dùng nó để phủ định và đánh giá mọi thứ ở hiện tại. Pep Guardiola – người con xứ Catalan, và Barca – niềm tự hào của Catalan, một mối liên kết thật đẹp nhưng ta chỉ nên nhìn về nó như một sự tự hào của lịch sử, đừng dùng chính nó để rồi trở thành “những kẻ ăn mày quá khứ”. Đôi khi, tình chỉ đẹp khi còn dang dở.
Bình Luận