PV: Sự nghiệp của anh trong mấy năm qua có vẻ không được xuôi chèo mát mái…
Mata: Đúng hơn là trong một năm trở lại đây. Tôi không được ra sân nhiều như tôi muốn. Tôi gia hạn hợp đồng thêm một năm với mong muốn được tiếp tục chơi bóng, tiếp tục đóng góp cho đội. Nhưng rất tiếc là tôi đã không có cơ hội làm điều đó. Một phần vì những gì đã và đang diễn ra ở câu lạc bộ. Chúng tôi đã trải qua một quãng thời gian khó khăn, với những lần thay HLV và thay đổi phỏng cách chơi bóng. Không chỉ có tôi mà các cầu thủ khác cũng bị ảnh hưởng.
Anh đã ở Man United được tám năm, với 277 lần ra sân. Anh có nghĩ rằng mình cũng là một biểu tượng ở câu lạc bộ không?
Với tôi được có mặt ở đây và đại diện cho câu lạc bộ này là một đặc ân. Tôi tận hưởng mỗi ngày được là cầu thủ của đội, hay được là một “quỷ đỏ”, như người ta hay nói.
Anh tới Man United chỉ vài tháng sau khi Sir Alex Ferguson chia tay. Trong gần một thập kỷ sau đó, đội không có thêm chức vô địch Premier League nào. Khoảng trống mà ông ấy bỏ lại lớn đến thế sao?
Rất, rất lớn. Ở Man United, Sir Alex Ferguson là người dẫn dắt và tạo ra năng lượng cho toàn câu lạc bộ, cả trong lẫn ngoài sân cỏ. Vậy nên khi ông ấy không còn ở đó nữa, tất cả đều bị ảnh hưởng. Đội đã cố gắng trở lại cạnh tranh cho các danh hiệu, bằng cách đặt cược vào nhiều HLV khác nhau.
Thứ Bảy vừa rồi, Cristiano Ronaldo đã lập một hat-trick ở tuổi 37, dù đang trải qua giai đoạn tồi tệ bậc nhất trong sự nghiệp và chịu nhiều chỉ trích. Anh ấy có còn sắc bén như người ta nói không?
Từ khi anh ấy tới đây, tôi đã hiểu về anh ấy nhiều hơn. Ở ngoài sân, anh ấy là một người rất gần gũi và cởi mở, không giống như ấn tượng khó gần mà anh ấy tạo ra. Tôi có mối quan hệ tốt với Cristiano, chúng tôi nói chuyện với nhau rất nhiều và rất hợp nhau. Còn nói về độ chuyên nghiệp, không phải tự nhiên Cristiano có được danh tiếng như thế. Anh ấy là người chuyên nghiệp tới từng milimet, từ dinh dưỡng, hồi phục, nghỉ ngơi, chuẩn bị… anh ấy biết cần phải làm gì để duy trì được phong độ đỉnh cao trong một thời gian dài như thế.
Anh có nghĩ mình cũng sẽ chơi bóng ở tuổi 37?
Tại sao không nhỉ? Tôi thích chơi bóng, luôn cảm thấy vui thú khi ở trên sân hay khi tập luyện. Nếu thể chất cho phép, thì tôi chẳng ngại.
Vài ngày nữa (29/3) sẽ là tròn một năm ngày mất của mẹ anh, một người rất quan trọng với anh. Anh có cảm thấy khó khăn khi nói về chuyện đó hay không?
Năm ngoái là quãng thời gian khó khăn nhất trong cuộc đời tôi. Những chuyến đi về liên tục, những thời khắc rất khó khăn… Đối với tôi thì cái chết của mẹ là biến cố tồi tệ nhất. Tôi không thể tìm được cách nào để diễn tả nỗi đau hay những gì mà chúng tôi đã phải trải qua trong năm qua.
Bố anh (Juan Manuel Mata) cũng là một cầu thủ bóng đá. Anh đã xem video bố anh chơi bóng chưa?
Ông chơi hay lắm (Bố Mata chơi ở giải hạng Nhì trong màu áo Burgos, Ovideo và Orihuela). Chơi ở vị trí tiền vệ trái, ông có tốc độ, khả năng qua người tuyệt vời, những quả tạt tốt, và cả khả năng đá phạt cũng rất cừ. Ông đã ghi được 10 hay 12 bàn gì đó từ đá phạt. Bạn bè vẫn đùa rằng bố đá hay hơn tôi. Tiếc là ông lại không được may mắn lắm.
Có bố là cầu thủ có thêm áp lực không?
Với tôi thì điều đó lại rất hữu ích. Tôi chưa bao giờ có cảm giác bố mẹ đặt thêm áp lực lên mình. Ngược lại là đằng khác. Tôi luôn biết ơn bố mẹ vì đã để cho tôi được là tôi trong những quyết định quan trọng nhất. Tôi luôn được phép thoải mái nói lên ý kiến của mình. Rất tiếc là tôi từng chứng kiến rất nhiều trường hợp, ở đội trẻ Oviedo, ở đội trẻ Real Madrid, bố mẹ dù muốn tốt cho con nhưng cuối cùng lại kiềm trở con với phát triển.
Là một cựu cầu thủ Chelsea, anh nghĩ sao về những gì đang xảy ra ở đó?
Tôi có mối quan hệ rất tốt với Azpilicueta, đội trưởng của họ, ngoài ra còn quen biết và làm bạn với nhiều người khác ở Chelsea. Họ đang phải trải qua một giai đoạn rất bấp bênh.
Nhân nhắc tới Chelsea, nói thêm một chút về Jose Mourinho nhé. Người ta bảo là với Mourinho, anh vừa ghét lại vừa yêu. Chuyện gì đã xảy ra?
Chúng tôi “đụng” nhau hai lần. Một là ở Chelsea, nơi tôi bị bán đi sau khi Mourinho tới. Đó là một thời khắc rất khó khăn, bởi vì tôi vừa có hai mùa liên tiếp được bầu là cầu thủ xuất sắc nhất, vừa vô địch Champions League và Europa League. Đúng vào lúc đỉnh cao của sự nghiệp, khi tôi cảm thấy tự tin nhất, thì tôi lại không được ra sân. Rất khó khăn, nhưng nó cũng khiến tôi trở nên mạnh mẽ hơn. Sau đó vài năm chúng tôi gặp lại nhau ở United. Ở đây, tôi lại được ra sân nhiều hơn, có mặt trong những trận đấu quan trọng nhất.
Người ta nói anh chưa bao giờ ngừng chuẩn bị cho tương lai. Kế hoạch của anh là gì?
Cũng tùy lúc nữa (cười). Có lúc tôi nghĩ mình sẽ tiếp tục làm gì đó liên quan tới bóng đá và chuẩn bị cho điều đó. Có lúc tôi lại nghĩ khác. Vì chưa biết sẽ làm gì nên tôi cố gắng học càng nhiều càng tốt. Tôi đang theo một khóa HLV, một khóa MBA, rồi một khóa khác với học viện UEFA… Tôi muốn có sự chuẩn bị tốt nhất cho cái ngày mà tôi sẽ không thể chơi bóng nữa.
Cám ơn anh vì cuộc trao đổi.
Bình Luận