Điều đó cũng có nghĩa là trong hai lượt trận bán kết với Real Madrid, mỗi lượt đều chứng kiến một trung vệ của Man City mắc lỗi dẫn tới penalty. Ở trận lượt đi là sai lầm của Aymeric Laporte. Trung vệ người Tây Ban Nha vung tay như một nghệ sỹ ballet trong tình huống nhảy lên đánh đầu. Còn ở trận lượt về, Dias phản ứng quá chậm so với Benzema trong tình huống căng ngang của Rodrygo, và động tác nhoài người sau đó của anh đơn giản là quá bất cẩn, nhất là khi đối thủ là một Benzema có thừa sự tinh quái.
Đây không phải là lần đầu tiên Man City bị loại đau đớn bởi những sai lầm mang tính cá nhân như thế. Tiêu biểu là ở mùa giải 2018/19, trong trận đấu với Tottenham ở tứ kết, Laporte có pha phá bóng như chuyền thẳng vào chân Son Heung-min trong tình huống dẫn tới bàn thắng đầu tiên của Tottenham. Anh cũng là người đã không theo được Fernando Llorente khi tiền đạo này đánh… đùi ấn định tỉ số 4-3, tỉ số vừa đủ để Spurs đi tiếp bằng luật bàn thắng sân khách. Sau trận ấy, HLV Pep Guardiola than thở rằng cả mùa giải Laporte chỉ phạm có hai sai lầm, thì cả hai đều là những sai lầm khiến Man City phải trả giá bằng cả mùa giải.
Không nói đâu xa, ngay ở trận đấu với Real rạng sáng qua, cả hai bàn thắng của Rodrygo đều ít nhiều có lỗi của các trung vệ Man City. Ở bàn gỡ hòa 1-1, Dias đã không theo được hướng di chuyển của tiền đạo trẻ người Brazil, để anh ta lẻn từ phía sau ra cắt mặt cả Dias lẫn thủ môn Ederson từ đường căng ngang của Benzema. Ở bàn nâng tỉ số lên 2-1, Rodrygo lại tấn công vào chính khoảng trống giữa hai trung vệ của Man City và thoải mái đánh đầu. Đó rõ ràng không phải là cách phòng ngự của một đội bóng đang hướng tới trận chung kết Champions League.
Trong những năm qua, Man City đã chi ra hàng trăm triệu euro để tăng cường sức mạnh cho hàng thủ. Số tiền mà họ đã chi ra cho các hậu vệ còn lớn hơn ngân sách quốc phòng của hàng trăm quốc gia. Không ai nói rằng Man City đã mua hớ. Những Laporte, Dias đều đã thể hiện được khả năng trong suốt thời gian dài vừa qua. Tuy nhiên, điều đáng tiếc là ở những thời điểm quan trọng nhất, họ lại không còn là chính mình. Họ vẫn thiếu, như người ta hay nói, đẳng cấp để tỏa sáng ở những thời khắc sinh tử.
Đẳng cấp, rất tiếc, lại là thứ không thể mua được bằng tiền bạc.
Bình Luận