Lionel Messi và Cristiano Ronaldo sẽ đi vào lịch sử với tư cách những cầu thủ vĩ đại nhất của bóng đá thế giới, để lại một sự nghiệp đồ sộ về mặt danh hiệu, thành tích cá nhân lẫn tài sản kiếm được. Tuy nhiên không phải sự nghiệp của ai cũng trọn vẹn và hai danh thủ này cũng vậy, họ vẫn đau đáu giấc mơ World Cup nhưng sẽ phải chờ sang năm 2022 để có thêm một cơ hội có lẽ là cuối cùng.
Ronaldo và Messi vẫn lỡ hẹn với World Cup
Vô địch World Cup không dễ và trong lịch sử không có nhiều cầu thủ vừa thành công tuyệt đối ở cấp CLB, vừa ở ĐTQG và lại được ít nhất 1 lần xưng tụng bởi báo chí châu Âu là cầu thủ xuất sắc nhất năm. Messi và Ronaldo đã không làm được, ngay cả Ronaldo xứ Brazil, Alfredo Di Stefano, Diego Maradona, Pele cũng không làm được.
Nhưng trong lịch sử vẫn có 8 cầu thủ rốt cuộc đã trọn vẹn sự thành công khi đăng quang cả World Cup, cả Champions League lẫn Quả bóng Vàng. Thực tế gần như tất cả trong số này đều là những huyền thoại bóng đá và ở một thời điểm nhất định họ được xem là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới.
Bobby Charlton: Người sớm nhất giành được cả 3 danh hiệu. Huyền thoại của MU vô địch World Cup năm 1966 với ĐT Anh và đoạt Quả bóng Vàng cùng năm, trước khi cùng MU chinh phục Champions League năm 1968 để trở thành CLB Anh đầu tiên vô địch Cúp C1.
Bobby Charlton nâng cao cúp vô địch thế giới năm 1966 tại Wembley
Franz Beckenbauer: “Hoàng đế” đã đoạt Quả bóng Vàng đầu tiên trong sự nghiệp vào năm 1972 sau màn trình diễn chói sáng của ông giúp Tây Đức vô địch Euro, nhưng đỉnh cao sự nghiệp của ông là vào năm 1974 khi ông vô địch Cúp C1 lần đầu với Bayern Munich lẫn đeo băng thủ quân đưa Tây Đức tới ngôi vương World Cup. Beckenbauer còn đoạt QBV một lần nữa vào năm 1976, năm ông cùng Bayern lần thứ 3 liên tiếp vô địch Cúp C1.
Gerd Muller: “Der Bomber” bừng sáng trở thành một ngôi sao hàng đầu thế giới sau khi ông đoạt ngôi Vua phá lưới tại World Cup 1970, cũng là năm ông đoạt Giày vàng châu Âu khiến Muller được trao Quả bóng Vàng dù không giành danh hiệu gì cùng Bayern. Cũng như Beckenbauer, năm 1974 là năm Muller thâu tóm cả hai danh hiệu Cúp C1 & World Cup.
Paolo Rossi: Một ngôi sao vụt sáng và sớm tắt nhưng tên tuổi đã đi vào vĩnh cửu nhờ màn trình diễn tại World Cup 1982, khi ông giúp Italia vô địch với ngôi Vua phá lưới và đoạt Quả bóng Vàng trong cùng năm. Rossi vô địch Cúp C1 lần đầu tiên (và cũng là lần đầu tiên cho Juventus) vào năm 1985 nhưng chỉ đóng một vai trò không đáng kể trong thành tích đó.
Paolo Rossi đối đầu Brazil tại World Cup 1982
Zinedine Zidane: Đương kim HLV trưởng của Real Madrid đoạt Quả bóng Vàng năm 1998 sau màn trình diễn đỉnh cao đưa ĐT Pháp tới ngôi vô địch World Cup đầu tiên. Zizou khi đó đã 2 lần về ngôi Á quân Champions League trong màu áo Juventus, và ông phải chờ tới năm 2002 để hoàn tất bộ sưu tập sau cú vô-lê đáng nhớ vào lưới Leverkusen.
Rivaldo: Danh thủ người Brazil đoạt Quả bóng Vàng năm 1999 nhưng phải đợi sang thế kỷ mới để có 2 danh hiệu tập thể lớn nhất còn lại. Anh là một trong những ngôi sao sáng nhất đội hình Brazil vô địch World Cup 2002, tuy nhiên anh không có vai trò nổi bật trong chức vô địch Champions League năm 2003 của AC Milan.
Kaka: Đá chỉ 25 phút trong một trận gặp Costa Rica nhưng chừng đó là đủ để Kaka được nhận huy chương vô địch World Cup 2002 cùng tuyển Brazil. 5 năm sau anh là ngôi sao sáng nhất trong hành trình tới ngôi vô địch Champions League của AC Milan, qua đó giúp anh giành Quả bóng Vàng 2007.
Ronaldinho vô địch Copa Libertadores cùng với Atletico Mineiro
Ronaldinho: Vô địch World Cup 2002 và Champions League năm 2006, Ronaldinho được trao Quả bóng Vàng vào năm 2005. Khác biệt so với các ví dụ kể trên, anh là cầu thủ duy nhất trong lịch sử vừa giành Quả bóng Vàng, vừa vô địch World Cup, Champions League và cả Copa Libertadores vào năm 2013 cùng Atletico Mineiro.
Bình Luận