Đón đọc đặc san “30 năm Champions League”
Mùa giải 1992/93, Champions League ra đời từ dư chấn của một thảm hoạ bóng đá, để rồi lột xác trở thành một sân khấu vĩ đại, một đấu trường danh giá, một thương hiệu bóng đá thành công nhất trong lịch sử.
Nhân kỷ niệm 30 năm Champions League, Tạp chí Bóng đá gửi tới độc giả một ấn phẩm đặc biệt với nhiều bài viết đặc sắc, hấp dẫn và độc quyền.
Người ngoài hành tinh-Champions League
Hào quang rực rỡ thực sự khó nuốt lắm thưa quý vị. Champions Legue đẹp lung linh vì những người chiến thắng nhưng lại là cô gái kiêu sa với những kẻ theo đuổi kém may mắn. Sự khốc liệt của Champions League thể hiện rõ nhất khi chúng ta gạt đi lớp hào quang và nhìn xuống đáy, nơi rất nhiều thiên tài không khuất phục được số phận.
Ronaldo Luis Nazario de Lima chắc chắn là người xuất sắc nhất trong thế hệ của mình. Danh xưng "người ngoài hành tinh" không phải tự nhiên mà có, Rô "béo" thực sự chơi thứ bóng đá chưa từng tồn tại trước đây trên Trái Đất. Từ rất lâu trước khi thế giới bóng đá biết đến những cầu thủ toàn năng, những "cỗ máy" tấn công như bước ra từ trò chơi điện tử, khái niệm hoàn hảo dành để chỉ Ronaldo.
Siêu nhân người Brazil nhanh khủng khiếp, sở hữu tốc độ bứt phá tuyệt vời. Nhưng đi cùng với đó là thứ ma thuật được tẩm lên đôi chân tuyệt tác, giúp nó tạo ra những vòng đảo chân ảo diệu và các bước xử lý trêu ngươi đối thủ. Siêu nhanh, siêu kỹ thuật, Ronaldo còn siêu tư duy. Chàng tiền đạo sinh năm 1976 thích nghi với mọi bến đỗ, tỏa sáng trong mọi màu áo kinh qua. Đến cuối sự nghiệp, khi chấn thương và tuổi tác đã cướp đi tốc độ, Ronaldo vẫn tạo ra vô số siêu phẩm ở Corinthians.
"Tài năng lớn nhất từng xuất hiện sao? Ronaldo Nazario", Jose Mourinho khẳng định. "Cristiano và Messi có sự nghiệp dài hơn, họ ở trên đỉnh cao suốt 15 năm. Nhưng để nói về tài năng thuần túy, không ai hơn được El Fenomeno. Khi còn trong dàn trợ lý của Bobby Robson ở Barcelona, tôi đã sớm nhận ra anh chàng này là người xuất chúng nhất. Những chấn thương khiến sự nghiệp của Ronaldo bớt đi vinh quang nhưng tài năng của chàng trai 19 tuổi ngày đó vẫn in đậm trong đầu tôi".
Mourinho không phải người duy nhất ca tụng Ronaldo đến tận ngày nay - 12 năm sau khi ông treo giày. Thế nên đừng bất ngờ khi ở thời của mình, El Fenomeno chính là đỉnh của "chuỗi thức ăn". Một cầu thủ như thế sinh ra để chiến thắng mọi giải đấu. Số phận cũng rất nuông chiều Ronaldo, ban cho vinh quang của Quả Bóng Vàng và chức vô địch World Cup. Đời cầu thủ chỉ dám mơ được 1 trong 2 thứ này, thế mà Ronaldo có cả 2, mà mỗi thứ 2 lần. Như vậy là viên mãn rồi phải không? Không đâu! Theo cách nói của ngày nay thì bóng đá nợ Rô "béo" một danh hiệu Champions League. Không thể tin được, "người ngoài hành tinh" lại chưa bao giờ lên đỉnh châu Âu.
Nếu đặt tất cả lên hệ quy chiếu thành tích, Ronaldo còn kém xa Wes Brown - một hậu vệ tầm trung nhưng từng 2 lần vô địch Champions League cùng Man United. Chắc chắn sẽ có nhiều người nói rằng Brown may mắn vì thi đấu cho Quỷ đỏ và tài năng duy nhất chỉ là chọn đúng dự án. Vậy Ronaldo chọn sai sao? PSV Eindhoven, Barca, Inter, Real Madrid và Milan, những tên tuổi này chưa đủ "đúng" sao?
Giống như làm "bình vôi" trong trò đuổi bắt, Ronaldo tham dự Champions League mà cứ như đứng bên ngoài, đóng vai người vô hình. Đã từng đăng quang UEFA Cup Winners' Cup với Barca, sau đó là UEFA Cup cùng Inter nhưng Ronaldo đuổi hoài không được danh hiệu cao quý nhất lục địa già.
Mùa hè 2002, ngay sau khi vô địch thế giới cùng Brazil, Ronaldo thực hiện vụ chuyển nhượng lịch sử cốt để thỏa mãn tham vọng cuối cùng của mình. Là ngôi sao sáng chói được mua về để bổ sung cho "Dải ngân hà 1.0" của Real Madrid - lúc đó đang là ĐKVĐ Champions League, Ronaldo và Los Blancos đều nghĩ mối lương duyên này sẽ kéo dài triều đại thống trị. Nhưng không có vinh quang lục địa nào cho Ronaldo, còn người Madrid phải chờ tới... 12 năm sau mới có lần đăng quang tiếp theo.
Sự nghiệt ngã tiếp diễn vào đầu năm 2007 khi Ronaldo chuyển tới khoác áo Milan. Cuối mùa đó, Milan vô địch Champions League sau khi "rửa hận" thành công trước Liverpool. Thế nhưng trong danh sách nhận huy chương không có Ronaldo bởi anh không được đăng ký vì đã thi đấu cho Real ở đầu mùa.
Ở trong một đội hình vô địch nhưng lại không phải nhà vô địch, Ronaldo thấm thía hơn ai hết trò đùa của định mệnh. "Tôi sống với bóng đá cùng đam mê cháy bỏng, thứ không bao giờ cho tôi bình yên vì chưa từng đăng quang Champions League. Đó là danh hiệu ai cũng muốn có được", Ronaldo cay đắng thừa nhận. Năm 2019, tạp chí FourFourTwo xếp Ronaldo ở hạng 1 trong danh sách những siêu sao chưa từng hưởng vinh quang Champions League.
Quý ông bắt trượt vinh quang
Giống như Ronaldo de Lima, ở đầu cầu môn bên kia là thủ môn xuất sắc nhất trong thế hệ của mình, Gianluigi Buffon. Thủ môn là một vị trí đặc thù và dù được ca tụng là "một nửa đội bóng", việc quyết định thành bại của một trận đấu ít khi nằm trong tay những người "gác đền". Vậy nên nếu có một thủ môn bền bỉ, kiên trì, quyết tâm bằng được giành lấy một danh hiệu, hãy ngả mũ kính phục anh ta.
Buffon xứng đáng với mọi lời tôn vinh. Không hề quá khi nói anh là biểu tượng của bóng đá khi hiện hữu những nét đẹp nhất của môn thể thao này. Giống như một con tàu ngầm chạy bằng năng lượng hạt nhân, Buffon đang thách thức sự kiên nhẫn của thời gian. Bắt đầu sự nghiệp từ năm 1995 và cho đến lúc này, sau 28 năm, Buffon vẫn xỏ găng ra sân mỗi tuần. Người ta nói Buffon tham lam, Buffon bảo đam mê thì không thể từ bỏ. Hay là, anh đang chờ đợi cơ hội thứ 4?
"Sẽ là dối lòng nếu tôi nói mình không muốn danh hiệu Champions League", Buffon tâm sự. "Chiếc cúp đó là tất cả với tôi. Cùng với chức vô địch World Cup 2006, đăng quang ở Champions League sẽ là danh hiệu lớn nhất sự nghiệp. Đó là điểm kết của một con đường khó khăn, được đi bởi lòng dũng cảm, sự kiên định và chăm chỉ. Tôi luôn muốn giành được nó và tôi tin chắc mình có thể làm được cùng với đồng đội, gia đình và người hâm mộ". Đấy là chia sẻ của Buffon trước trận chung kết Champions League 2016/17 - trận chung kết châu Âu thứ 3 mà anh tham dự.
Nhưng như 2 lần trước, Buffon lại thất bại và một lần nữa thất hứa với bản thân mình. Buffon luôn tự tin có thể bắt dính quả bóng bay về phía khung thành, thế sao lại bắt hụt vinh quang tới 3 lần? Trong màu áo Juventus, đối đầu lần lượt Milan, Barca rồi Real Madrid, sao lần nào cũng thua vậy? Buffon vắt tay lên trán nhiều lần tự vấn. Người đàn ông này không quen với thất bại nhưng phải trải qua cảm giác đau đớn tận cùng đến 3 lần, đó là thứ vượt ngoài sức chịu đựng.
Khác với Rô "béo", Buffon tự tin mình sở hữu cái gọi là "duyên" với Champions League. Đồng thời, anh trái ngược hẳn với siêu sao người Brazil ở tính không bao giờ bỏ cuộc. Đó chính là khoảnh khắc Buffon chia tay Juventus sau 17 năm để chuyển tới PSG với mục tiêu duy nhất là vô địch châu Âu. Gia nhập "siêu dự án" với những vị khách VIP là Neymar, Mbappe, Di Maria, Thiago Silva... Buffon tin đây là đội ngũ đủ để tạo ra bước ngoặt cho cuộc đời mình.
Nhưng rồi cái "duyên" mà Buffon tưởng hóa ra là "nghiệt duyên". PSG bị Man United ngược dòng loại khỏi vòng 1/8 Champions League mùa đó với tội đồ chính là... Buffon. "Trình độ bóng đá ở PSG quá xuất sắc, tôi chưa bao giờ chứng kiến một điều tương tự trong đời. Chúng tôi đều nghĩ sẽ vô địch Champions League mùa đó bởi PSG mạnh hơn hẳn những đội khác. Nhưng chính chúng tôi đã phá hỏng tất cả. MU chỉ thi đấu với những đứa trẻ nhưng tôi lại mắc sai lầm. Đó có lẽ là sự luyến tiếc lớn nhất sự nghiệp của tôi. Thật đáng tiếc, PSG năm đó thật sự rất mạnh", Buffon thở dài.
Hụt hẫng, mất mát, đau khổ, đó vẫn luôn là tâm trạng chung của những người đã đến rất gần nhưng chỉ luôn tiệm cận vạch đích của đời mình. Ronaldo de Lima và Buffon không phải những trường hợp hiếm hoi có tất cả nhưng thiếu mỗi Champions League. Họ là những người không bao giờ đi tới đỉnh, rơi rụng dần và cấu kết lại thành những mảng bám rêu phong phủ quanh giải đấu đậm tính sử thi này. Sự khốc liệt của Champions League thì ra nằm hết ở đây, nơi bãi phế liệu của vinh quang.
10 siêu sao chưa từng vô địch Champions League 1. Ronaldo de Lima 2. Gianluigi Buffon 3. Zlatan Ibrahimovic 4. Fabio Cannavaro 5. Francesco Totti 6. Pavel Nedved 7. Michael Ballack 8. Hernan Crespo 9. Sergio Aguero 10. Lothar Matthaus |
Bình Luận