Trước khi cậu bé vàng trở nên nổi tiếng toàn thế giới tại World Cup 1986, ông đã từng bị loại khỏi đội tuyển Argentina vào năm 1978 vì còn quá trẻ (khi đó Diego Maradona chỉ 16 tuổi). Tuy nhiên, sau đó Maradona đã giúp câu lạc bộ Argentinos có những bước thăng tiến vượt bậc tại giải vô địch quốc gia Argentina.
Với 116 bàn sau 166 trận tại đội bóng, Maradona ngay lập tức được chú ý, và quãng thời gian sau cho đến trước VCK World Cup 1986, ông đã chơi cho hai gã khổng lồ Boca Juniors và Barcelona. Phần còn lại là lịch sử ở cúp bóng đá thế giới năm 1986 tại Mexico.
2. Luis Suarez
4 tháng và 9 trận đấu là một án phạt nặng nề cho hành vi "cẩu xực" của anh chàng răng thỏ người Uruquay với Giorgio Chiellini, tuy nhiên, án phạt đó không làm anh mất cơ hội chuyển đến Barcelona vào mùa hè năm 2014.
Kể từ khi gia nhập đội bóng khổng lồ Catalan, Suárez đã giành La Liga ba lần, Copa del Ray bốn lần và một FIFA World Club Cup, UEFA Super Cup và Champions League. Và anh cũng ghi được hơn 100 bàn thắng.
Sự kiện bóng đá lớn nhất năm 2006 đã chứng kiến huyền thoại người Pháp tung ra một cú 'thiết đầu công' để đời vào Marco Materazzi. Trớ trêu thay, tình huống đó vô tình đã cướp đi chức vô địch của tuyển Pháp.
Rời xa bóng đá sau nỗi thất vọng cùng cực, nhưng sau khi giải nghệ, Zidane theo nghiệp huấn luyện và ông đạt thành tích quá to lớn khi dẫn dắt Real Madrid vô địch Champions League 3 lần liên tiếp.
Chiếc thẻ đỏ "ngu ngốc" mà cựu tiền vệ điển trai tuyển Anh nhận trong trận gặp Argentina năm 1998 là một sự thất vọng không chỉ cá nhân anh mà còn là nổi hỗ thẹn của người dân xứ sương mù.
Tuy nhiên, chỉ ở mùa giải kế tiếp với Manchester United, anh đã cùng với các đồng đội đoạt cú ăn 3 thần thánh sau chiến thắng chung cuộc tại Premier League, FA Cup và Champions League.
5. Rivaldo
Trường hợp của tiền đạo người Brazil khá đặc biệt, sau khi giành World Cup 2002 cùng đội tuyển áo vàng xanh, anh đã qua thời kì đỉnh cao và bị Barcelona bán cho AC Milan cũng như sau đó trôi dạt qua các đội bóng nhỏ trước khi giải nghệ.
Ở trận mở màn của Brazil tại World Cup 2002, Rivaldo đã có một tình huống ăn vạ đáng xấu hổ khiến Hakan Ulsan bên phía Thổ Nhĩ Kỳ bị đuổi. Tuy nhiên, bỏ lại những chỉ trích vì hành vi đáng xấu hổ, anh vẫn cùng các đồng đội đi đến trận chung kết, nơi Brazil đánh bại Đức với tỉ số 2-0 để đăng quang.
Ai cũng sẽ nhớ đến niềm thất vọng tột độ tại World Cup 1998, nơi mà Brazil của Ronaldo đã thất bại bẽ bàng trước chủ nhà Pháp với tỉ số 0-3. Đây là trận đấu mà người ngoài hành tinh thi đấu như một "bóng ma". Sau kì World Cup đáng thất vọng, thậm chí anh cùng với một số cầu thủ Brazil còn bị điều trần trước những phản ứng dữ dội từ người dân nước này.
Tuy nhiên, kể từ sau "màn động kinh" kì lạ ở World Cup 1998, thế giới bóng đá đã chỉ còn là sân chơi riêng của cá nhân tiền đạo này. Không cần nói nhiều về thành tích, Ronaldo đơn giản là điều đẹp đẽ nhất mà người hâm mộ bóng đá từng được chứng kiến.
Thất bại cay đắng của "đuôi ngựa thần thánh" cùng tuyển Ý tại World Cup 1994 trước Brazil là một điều đáng quên với cá nhân Baggio, khi chính anh là người đá hỏng quả luân lưu khiến Brazil có lần lên ngôi thứ 4 tại giải đấu.
Bỏ lại ký ức cay đắng, Roberto Baggio đã cùng với Juventus và AC Milan giành được vô số vinh quang sau đó với những chức vô địch Serie A cũng như Copa Italia. Dù thế nào đi nữa, ông vẫn là một trong những người chơi bóng hay nhất ở thời đại của mình.
Italia 1990 là kì World Cup chứng kiến hai huyền thoại Frank Rijkard và Rudi Voller bị đuổi khỏi sân sau những tình huống va chạm trên sân. Tuy nhiên, ai cũng hiểu rằng chính Rijkard đã nhổ nước bọt vào cựu tiền vệ người Đức tới 2 lần. Và đó là một nỗi hổ thẹn hiếm hoi của huyền thoại của AC Milan cũng như đội tuyển áo cam.
Dĩ nhiên, sau đó Rijkard đã trở lại ấn tượng trong tư cách là cầu thủ AC Milan đoạt chức vô địch Serie A, và sau này là huấn luyện viên của Barcelona đoạt chức vô địch Champions League 2006.
Những giọt nước mắt tức tưởi của Gascoigne tại World Cup 1990, sau khi ông phải nhận một thẻ vàng ở trận bán kết với Tây Đức, khiến cả nước Anh nhớ mãi. Tưởng chừng như kỷ niệm đó sẽ giết chết chàng tiền vệ mới chỉ 23 tuổi, nhưng mọi chuyện không như người hâm mộ tưởng tượng.
Gascoigne luôn nằm trong số những cầu thủ được yêu thích nhất dù ông chơi ở đội bóng nào. Ông không giành được nhiều vinh quang trong cả sự nghiệp nhưng thành công trong việc "lấy nước mắt" người hâm mộ cũng là điều không dễ dàng với bất cứ ai xỏ giày ra sân thi đấu.
10. Stuart Pearce
Cũng tại Italia 1990, cựu đồng đội của Paul Gascoigne đã có pha sút luân lưu 11m thảm họa với Tây Đức. Hình ảnh bước đi đầy nước mắt của cựu HLV U21 Anh sau cú đá thảm hoạ đã luôn là hình ảnh đáng quên của tuyển Anh mỗi khi nói về World Cup.
6 năm sau, tại Euro 1996, Pearce đã có cú đá phạt tiếp theo và thành công trước những người Tây Ban Nha, ông đã đập trái bóng và gầm lên thách thức. Dù đó chỉ là vòng tứ kết nhưng sự phấn khích mà các CĐV Anh để lại dường như đã cuốn phăng ký ức cách đó 6 năm.
Bình Luận