Khi đó, trận đấu đang ở phút thứ 82, và có thể anh sẽ không bỏ lỡ thêm 1 lần nữa. Thậm chí Gerard Pique sẽ phải hối hận vì đã để Vahid Amiri biến mình thành trò cười ở pha bóng trước đó.
Nhưng thực tế lại rất phũ phàng, tiền đạo 26 tuổi này đã phạm sai lầm, một sai lầm rất lớn. Bởi với chiến thắng này, đội tuyển Tây Ban Nha mới là những người có cơ hội đi tiếp lớn hơn, vì ở lượt đấu cuối, họ chỉ phải gặp một Morocco đã chính thức bị loại, do đó áp lực gần như sẽ là con số không.
Ở giai đoạn này, một chiến thắng là một chiến thắng, nhưng đối với Tây Ban Nha mà nói, họ đang chơi bóng một cách cẩu thả và đấu tranh cả trận đấu để duy trì nhịp độ theo cái cách nó đang diễn ra. Họ không còn biến trận đấu là của riêng mình như thời hoàng kim nữa.
Điều này chắc chắn là một sự cảnh báo cho Fernando Hierro, người đã thừa nhận rằng 3 điểm trước Iran phiền phức hơn là những con số thông thường, vì nó cho vị chiến lược gia này nhận thấy nhiều vấn đề cần giải quyết.
"Chúng tôi đã hạnh phúc hơn sau trận đấu với Bồ Đào Nha," ông nói trong cuộc họp báo sau trận đấu của mình, trước khi nhấn mạnh vị trí của Tây Ban Nha là rất xa lạ. "Sau khi trận đấu với Iran kết thúc, bạn đưa ra một cuộc phỏng vấn nhanh và mọi người nói, 'Điều này không hiệu quả,' nhưng chúng tôi có bốn điểm. Chúng tôi đòi hỏi bản thân phải chơi tốt, nhưng mọi thứ có vẻ chưa lạc quan."
Tây Ban Nha chắc chắn đang đau khổ - nó là một trạng thái gần như không đổi kể từ ngày họ sa thải Julen Lopetegui - và câu hỏi là làm thế nào họ có thể nhanh chóng lấy lại bản sắc đã từng có.
Mối đe dọa mà Iran đặt ra là một tình huống không ổn định, nó mang tính lâu dài hơn với cách chơi của đội cựu vương. Nếu họ vẫn cứ chơi như thế, chẳng ai dám mong đợi Tây Ban Nha sẽ làm nên chuyện ở giải đấu này.
Có một khoảnh khắc thú vị ngay trước khi kết thúc hiệp một, khi Isco, với một pha xoay người và đưa bóng đến vị trí của Andres Iniesta bên phía cánh trái... thực tế thì tình huống đó không có bàn thắng cho họ, nhưng có vẻ như nó lại giúp các cầu thủ Tây Ban Nha trở về với đúng bản ngã của mình, họ bắt đầu tìm thấy sự cân bằng và biết cách "chơi bóng" đúng bản chất, vì thế mọi việc đã trở nên dễ dàng hơn.
Nhưng có một điều chúng ta cần biết, đó là vị trí của Isco lại đem đến sự bất thường trong lối chơi của đội bóng, màn trình diễn của họ không thể duy trì lâu hơn và nó không có tính ổn định cần thiết.
"Chúng tôi đã cố gắng bảo họ giữ bình tĩnh, tiếp tục chiến đấu," Hierro nói về bài phát biểu của mình với các cầu thủ trong hiệp một, sau đó Tây Ban Nha tạo ra bàn thắng may mắn của Diego Costa. "Họ phải chơi đúng cách mà họ từng làm, ở các vị trí trên sân."
Vấn đề của Isco đã làm rõ cấu trúc trên sân của cả đội tuyển do HLV Hierro dẫn dắt. Lucas Vazquez đã chơi ở biên phải và quả thật, đây là một thất bại nặng nề nếu nói về phong cách của Tây Ban Nha. Bởi Iran đã làm tê liệt hoàn toàn hướng tấn công đó, ngoài ra Vazquez lại không thể hiện được sự gắn kết với các đồng đội ở phía dưới.
David Silva đã thành công trong việc giúp đỡ một hàng tiền vệ chơi rời rạc và không ổn định, nhưng thực sự anh cũng như các cầu thủ khác, đều thiếu hiệu quả so với chính bản thân. "Nếu đối thủ bố trí toàn bộ đội hình chơi ở phần sân nhà, điều đó có nghĩa là chúng tôi sẽ không có nhiều không gian và cũng khó có thể tạo được một cách chơi như ý mình, dù bóng vẫn thuộc kiểm soát." HLV Hierro chia sẻ.
Vấn đề này đã được giải quyết tạm thời bằng bàn thắng của Diego Costa, nhưng rõ ràng Tây Ban Nha không thể phù hợp với cách chơi như vậy. Ảnh hưởng trong bóng đá của những con người đến từ xứ đấu bò mang tính áp đặt cả trận đấu và không bao giờ cho đối phương có cơ hội làm điều gì tổn thương họ.
Chính vì thế, Tây Ban Nha có thể sẽ nên trở lại với những giá trị trong quá khứ, nếu không muốn sớm về nước như một vài đội bóng đã phải làm ở giải đấu này.
Bình Luận