Theo thống kê của Whoscored, Đức kết thúc trận đấu với tỷ lệ kiểm soát bóng 66%, tung tới 26 cú sút so với 13 của Mexico. Nhưng những con số đó chẳng có ý nghĩa gì cả. Trên thực tế, nhà đương kim vô địch thất bại ngay trong hiệp một. Họ liên tục dính đòn "hồi mã thương" của Mexico và xứng đáng nhận 3-4 bàn thua chứ không phải là một.
Bàn thắng của Mexico phơi bày rõ ràng sai lầm chiến thuật trầm trọng của đội tuyển Đức. Ai là người lùi sâu trám chỗ hậu vệ phải Joshua Kimmich để ngăn chặn Hirving Lozano? Xin thưa, đó là Mesut Oezil. Vâng, đừng ngạc nhiên, đúng là nhạc trưởng Oezil chứ không phải tiền vệ thủ Sami Khedira hay một ai khác.
Trong những mùa giải qua, nhiều cổ động viên Arsenal tỏ ra bực bội với việc Oezil không bao giờ chịu lùi về hỗ trợ phòng ngự. Nhưng trong màu áo Đức, anh lao về tận vòng cấm địa của đội nhà để cản trở cầu thủ tấn công của đối phương. Số 10 của “Die Mannschaft” đã nỗ lực (bất thành) trong tình huống đó, nhưng điều đó cho thấy vấn đề quá lớn của đội tuyển Đức.
Sử dụng Khedira rệu rã là sai lầm lớn
Nếu Oezil tất tả về tận vòng cấm địa của đội nhà để phòng thủ, thì có nghĩa là chẳng ai khác làm điều đó. Nhiệm vụ này lẽ ra thuộc về Khedira, một trong những cầu thủ giàu kinh nghiệm nhất của đội tuyển Đức. Đêm qua, tiền vệ của Juventus đã chơi rất tồi tệ, thủ dở và công vô hại.
4 năm trước, Khedira góp công lớn giúp Đức giành chức vô địch. Nhưng anh không được đá chính ngay từ đầu vì suốt cả mùa giải trước đó bị chấn thương đầu gối hành hạ. World Cup 2018, cái đầu gối vẫn làm khổ Khedira và anh đã già thêm 4 tuổi. Đêm qua, nhiều lúc có cảm giác Khedira không chạy nổi.
Ở Juventus, Khedira sắp bị Emre Can thay thế. “Bà đầm già” thành Turin đã thông báo về quyết định này từ vài tháng trước, và lẽ ra ông Loew phải hiểu rõ điều đó. Can dính chấn thương vài tháng trước nhưng kịp bình phục, thậm chí còn vào sân trong trận chung kết Champions League giữa Liverpool và Real Madrid, nhưng ông Loew không trao cho anh cơ hội giống như với Manuel Neuer.
Những ai theo dõi Emre Can từ trên bước đường phát triển của anh từ Bayern Munich, Bayer Leverkusen cho đến Liverpool đều sẽ thấy cầu thủ gốc Thổ Nhĩ Kỳ có lối đá tương đối giống Khedira. Nhưng Can trẻ hơn, nhanh nhẹn và mạnh mẽ hơn, đặc biệt là sáng tạo và có khả năng hỗ trợ tấn công vượt xa người đàn anh.
Trong khi Khedira vật vã trước các cầu thủ Mexico, có lẽ Can đang tận hưởng mùa hè ở đâu đó tại Turin. Và chắc chắn anh không thể đến Nga để thay thế cựu tiền vệ Real Madrid. Nhưng dù vậy, trong tay ông Loew cũng có rất nhiều quân bài để ông sử dụng thay cho một Khedira đã rệu rã, hết thời.
Leon Goretzka không hoàn toàn là một tiền vệ phòng ngự, nhưng anh giữ vị trí khá tốt và có tốc độ cũng như sức mạnh đáng nể. Một Goretzka mạnh mẽ và cơ động ở khu vực giữa sân chắc chắn sẽ giúp ích rất nhiều cho hàng thủ của Đức. Và ông Loew cũng hoàn toàn có thể chọn Sebastian Rudy, một tiền vệ phòng ngự đích thực.
Ở Bayern Munich, Rudy không được HLV Jupp Heynckes sử dụng nhiều trong cả mùa giải vừa qua, nhưng anh vẫn luôn chơi tốt trong màu áo đội tuyển Đức. Rudy sẽ cung cấp chất thép cần thiết cho tuyến giữa “Die Mannschaft”, điều mà Khedira yếu đuối không thể làm được.
Chiến thuật phiêu lưu ngớ ngẩn
Sau chuyện nhân sự là chiến thuật kỳ quái của ông Loew. Trên giấy tờ, đêm qua Đức đá 4-2-3-1, nhưng Joshua Kimmich được triển khai như một tiền vệ cánh, hoạt động trên sân khách nhiều hơn sân nhà. Đức thực tế chỉ chơi với 3 hậu vệ là Jerome Boateng, Mats Hummels và Marvin Plattenhardt.
Tại Bayern, Kimmich cũng thường xuyên lên tham gia tấn công (anh ghi 2 bàn vào lưới Real ở bán kết Champions League), nhưng cũng hiếm khi liên tục “cắm dùi” trên sân khách đến như vậy. Và ở đó, anh có Javi Martinez luôn sẵn sàng hỗ trợ. Còn đêm qua, khi Kimmich dâng cao, Khedira chỉ biết đi bộ còn Oezil đương nhiên không thể cản trở tiền đạo Mexico.
Không phải ngẫu nhiên mà cả Hummels và Boateng đều lên tiếng than phiền về sự sơ hở của đội nhà sau trận đấu, theo ESPN. “Chúng tôi hoàn toàn cô độc ở sân nhà. Chúng tôi để hở quá nhiều khoảng trống cho đối phương phản công. Họ cứ lao tới và chẳng ai nói gì cả”, Boateng bức xúc.
Hummels cũng không kiềm chế: “Hàng thủ của chúng tôi không được che chắn tốt. Có quá nhiều thời điểm chỉ có Jerome và tôi che chắn trước khung thành… Nếu 7-8 cầu thủ tham gia tấn công thì rõ ràng là sức mạnh tấn công của chúng tôi tốt. Nhưng không phải lúc nào điều đó cũng đem lại hiệu quả. Tôi đã từng nhiều lần thảo luận vấn đề này trong các cuộc trao đổi nội bộ”.
Đó rõ ràng là những chỉ trích thẳng thừng nhắm vào ông Loew, dù cặp trung vệ của Bayern không chỉ đích danh ông. Quả thật, chính ông Loew phải là người chịu trách nhiệm khi triển khai một đội hình quá thiếu cân bằng. Ông ném vào sân hàng loạt cầu thủ tấn công, cứ nghĩ rằng chừng đó là đủ để đè bẹp Mexico. Kết quả là Đức gục ngã một cách hoàn toàn xứng đáng.
Có còn hy vọng gì cho Đức không? Điều duy nhất đem lại hy vọng là ông Loew là người chịu điều chỉnh. Ở World Cup 2014, ông cũng chọn chiến thuật sai khiến Đức suýt bị Ghana đánh bại và đổ mồ hôi sôi nước mắt mới thắng được Algeria. Tuy nhiên sau đó ông đã thay đổi đội hình và Đức cuối cùng giành cúp vàng.
Thôi thì hãy cứ tin rằng thời gian và cơ hội vẫn chưa chấm dứt với thầy trò ông Loew. Nhưng để tìm lại con đường chiến thắng, ông Loew cần mạnh dạn cải tổ chiến thuật và đội hình ngay lập tức. Loại bỏ Khedira chỉ là nước cờ cần thiết đầu tiên.
Nếu ông vẫn cứ chần chừ như cách phản ứng chậm chạm trong trận Đức thua Mexico, thì những người yêu quý “Die Mannschaft” có thể yên tâm nghỉ xem World Cup ngay sau khi vòng đấu bảng kết thúc.
Bình Luận