"Chúng ta là những chàng trai áo đỏ và chúng ta đang tiến về Wembley."

Trận chung kết FA Cup giữa Manchester United và Chelsea sẽ diễn ra vào lúc 23h15 thứ bảy tuần này (19/5). Trước giờ G, sức nóng của trận đấu đã được đưa lên đến cực điểm.

Không phải tự dưng mà người ta gọi Wembley là thánh đường của bóng đá Anh. Cũng như không phải tự dưng mà Manchester United được xem là đội bóng vĩ đại nhất lịch sử xứ sương mù.

Sân Wembley được khánh thành vào năm 1923 và từ đó trở đi, nơi này đã trở thành sân nhà của đội tuyển quốc gia Anh. Đồng thời, đây cũng là nơi mà trận chung kết của giải đấu lâu đời nhất nước Anh – FA Cup được tổ chức hằng năm.

Trong tiềm thức của người dân Anh, Wembley từ lâu đã trở thành biểu tượng của niềm tự hào bất diệt. Mọi câu lạc bộ bóng đá tại Anh đều xem Wembley như thánh đường vĩ đại và việc được thi đấu tại đó, là một vinh dự to lớn.

Wembley mang đến nhiều cảm xúc cho người hâm mộ bóng đá, không chỉ đơn thuần vì sức nóng mà nó tạo nên từ những khán đài chật kín khán giả mà còn vì tính chất lịch sử của nó. Qua từng năm, Wembley lại già thêm từng tuổi và vì thế chất truyền thống của nó lại cứ thế tăng cao.

 Tuyển Anh vô địch World Cup 1966. 

Wembley cũng là nơi từng được chứng kiến hết thảy những thăng trầm hào hùng của bóng đá Anh. Đó là chức vô địch World Cup 1966 đầu tiên; và 30 năm sau đó là màn đăng quang FA Cup của Manchester United.

Nếu như chức vô địch World Cup giúp tuyển Anh khẳng định được vị thế của mình trên đấu trường quốc tế, thì danh hiệu FA Cup năm 1990 của MU lại đóng một vai trò khác hẳn.

Chức vô địch đó đến vào thời điểm nhạy cảm nhất của đội bóng, khi mà HLV huyền thoại Sir Alex Ferguson nhiều khả năng bị sa thải vì thành tích bết bát của câu lạc bộ.

Chức vô địch FA Cup 1990 đã tạo ra ngả rẽ quan trọng giúp HLV người Scotland được giữ lại. Và từ đó trở đi, nước Anh chứng kiến một cuộc đổi ngôi ngoạn mục - một đế chế mới được dựng nên – chỉ trong vòng 20 năm.

 Sir Alex Ferguson bên chức vô địch FA Cup đầu tiên cùng Quỷ đỏ thành Manchester.

Thập niên 80, bóng đá Anh hoàn toàn bị thống trị bởi Liverpool – đội bóng đã giành tới 18 chức vô địch giải hạng Nhất (tiền thân của Ngoại hạng Anh) trước năm 1992. Thời điểm đó, MU chỉ là một đội bóng nhỏ với thành tích không mấy gì nổi trội, được dẫn dắt bởi một HLV bị đánh giá là “ không phù hợp với câu lạc bộ.”

Tuy nhiên, kể từ khi giải đấu được đổi tên vào năm 1992, Liverpool đã không thể giành được thêm bất cứ danh hiệu nào nữa. Một cuộc chuyển giao ngai vàng đã thực sự diễn ra.

MU với thế hệ 92 xuất sắc cùng hàng loạt hảo thủ cập bến Old Trafford như Eric Cantona đã chinh phục thành công giải ngoại hạng. Đúng 20 năm sau, mùa giải 2012/2013, MU vô địch Premier League lần thứ 20 (đã tính luôn 7 danh hiệu mà đội bóng giành được trước khi giải đấu đổi tên), chính thức trở thành đội bóng giàu truyền thống nhất nước Anh.

Tại đấu trường FA Cup, Manchester United thể hiện sự vượt trội của mình khi giành được tới 12 chức vô địch và chỉ kém Arsenal đúng 1 danh hiệu. Họ cũng đã cân bằng được số lần dự trận chung kết FA Cup với đội bóng thành London (20 lần) sau khi giành quyền vào trận chung kết của mùa giải năm nay (2017/2018).

FA Cup cũng đóng một vai trò hết sức quan trọng trong lịch sử của nửa đỏ thành Manchester. Năm 1958, sau thảm hoạ Munich khiến MU gần như mất hết lứa cầu thủ tài năng và tê liệt hoàn toàn đội hình, đội bóng vẫn cho thế giới thấy được niềm kiêu hãnh bất tận của mình.

Sir Matt Busby thời điểm đó gặp chấn thương nghiêm trọng nên mọi việc tại MU đều được giao cho trợ lý HLV – Jimmy Murphy. Với việc gần như đã mất hết hoàn toàn đội hình chính sau tai nạn, MU đã tính đến phương án giải thể câu lạc bộ tạm thời nhưng cuối cùng điều đó đã không xảy ra.

Bằng tài năng và lòng nhiệt huyết không muốn đầu hàng số phận của mình, Jimmy Murphy thuyết phục ban lãnh đạo phải tin tưởng ở ông, đồng thời tuyên bố MU vẫn sẽ tiếp tục thi đấu tại FA Cup như bình thường.

Để đảm bảo có đủ cầu thủ cho đội hình thi đấu, Jimmy đã ký hợp đồng với hàng loạt cầu thủ không tên tuổi chỉ vài giờ trước khi trận đấu bắt đầu. Và, ngày hôm ấy, một MU chấp vá đã khiến cả làng túc cầu phải ngả mũ thán phục sau khi giành chiến thắng 3-0 trước  Sheffield Wednesday. Mùa giải năm ấy, MU tiến vào đến tận trận đấu cuối cùng, trên sân Wembley và chỉ chấp nhận dừng chân trước Bolton với tỉ số 2-0.

Manchester United không bao giờ đầu hàng trước số phận. 

MU luôn tiến về phía trước. Đó là đội bóng không bao giờ muốn đầu hàng số phận và lịch sử đã chỉ ra là họ làm được. Kể từ khi Sir Alex nghỉ hưu, MU chưa bao giờ thực sự trở lại được là chính mình nhưng họ cũng đã có một vài bước tiến đáng kể.

Mùa giải trước, MU giành cú ăn ba còn ở mùa giải này, họ kết thúc Premier League ở vị trí nhì bảng và còn một trận chung kết cúp FA với Chelsea trước mắt. Hành trình vào đến trận chung kết của Quỷ đỏ không mấy dễ dàng nhưng họ đã vượt qua tất cả.

Chốt chặn cuối cùng ngăn họ chạm tay vào chức vô địch thứ 13 – cân bằng với số danh hiệu của Arsenal là một Chelsea đang bị tổn thương sau khi mất vé dự Champions League mùa sau. Liệu, đoàn quân của HLV Mourinho có làm được điều đó?

Chỉ biết rằng họ sẽ lại được thi đấu trên sân Wembley – Sân vận động với những hàng ghế đỏ mang lại sự may mắn cho MU, và là nơi mà bất kỳ cầu thủ nào cũng đều muốn chiến đấu đến cùng khi đứng trên đó. 

 “Chúng ta là những chàng trai mang trên mình màu áo đỏ và chúng ta đang tiến về Wembley.” ( Trích lời bài hát Glory Glory Manchester United).

Chúng ta là những chàng trai mang trên mình màu áo đỏ và chúng ta đang tiến về Wembley” ( Trích lời bài hát Glory Glory Manchester United).

* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của bạn đọc.

Mời bạn đọc tiếp tục chia sẻ những bình luận, cảm xúc về các nhân vật, sự kiện, các giải bóng đá bằng cách email về [email protected]. Các quy định về cộng tác, vui lòng đọc tại đây.

Trân trọng,

Ban biên tập Báo Thể thao Việt Nam

    Bình Luận