Hãy bắt đầu với một câu hỏi trắc nghiệm: Câu chuyện nào dưới đây về Brendan Rodgers là thật?
A: Khi còn là HLV đội trẻ của Chelsea, ông từng viết tặng riêng John Terry một bài thơ để cổ vũ anh tìm lại phong độ, bài thơ sau đó được Terry đóng khung và treo lên tường.
B: Khi giúp Swansea thăng hạng lên Premier League, ông ăn mừng bằng việc leo lên núi Kilimanjaro cùng với Chris Kamara (cựu cầu thủ, HLV và giờ là bình luận viên của Sky Sports).
C: Khi gặp các cầu thủ trẻ lần đầu tiên, ông đã vẽ tặng họ những hình vẽ nhỏ với vương miện trên đầu, với ngụ ý rằng họ sẽ là "những ông vua cho số phận của chính mình".
Câu trả lời là cả 3 đáp án đều đúng. Đó là tính cách độc đáo của Rodgers: luôn biết cách ứng xử giữa người với người, dễ dàng kết thân với những ngôi sao, và một trí thông minh toàn diện. Một số cho rằng ông ngớ ngẩn. Nhưng kết quả của những hành động trên của Rodgers thì thực sự ấn tượng: Terry, đầy xúc động, đã ghi bàn cho Chelsea trong trận đấu diễn ra ngay sau đó, và dành tặng bàn thắng cho Rodgers; chuyến du ngoạn Kilimanjaro trở thành một quỹ từ thiện bền vững, quyên góp được gần 400.000 bảng cho các bệnh nhân ung thư, căn bệnh khiến Rodgers mất cả cha lẫn mẹ; và cuối cùng, những cầu thủ trẻ được Rodgers vẽ tặng đều đã vươn mình thành những ngôi sao, có thể kể tới Raheem Sterling, Philippe Coutinho, Kieran Tierney, Harvey Barnes và James Maddison.
Ở Brendan Rodgers có một nghịch lý đầy thú vị: ông đầy mưu mẹo, nhưng cũng vô cùng đáng tin cậy. Ông luôn muốn tối ưu năng lực các cầu thủ của mình, công khai những tham vọng cá nhân và sở hữu thói quen bất thình lình rời bỏ CLB. Những điểm thú vị đầy cá tính ấy là nền tảng đưa ông từ anh nhân viên nhà kho Waitrose thường trực ca 6 giờ sáng đến vinh quang ở Wembley.
Đêm qua, Rodgers dẫn Leicester City vào trận chung kết FA Cup lần đầu tiên sau 52 năm, trong bối cảnh đội bóng đang giữ vị trí thứ 3 ở Premier League, bất chấp phải chia tay 2 trụ cột Harry Maguire và Ben Chilwell ở 2 kỳ chuyển nhượng hè liên tiếp. Chỉ một HLV thực sự đẳng cấp mới làm được điều đó.
“Ông ấy là vị HLV tài năng nhất tôi từng làm việc cùng”, Angel Rangel, một trong những trụ cột trong đội hình Swansea thăng hạng lên Premier League của Rodgers nhận xét. “Ông ấy là người luôn mang theo di sản của mình đến bất cứ đâu: Swansea, Liverpool, Celtic. Ông ấy không chỉ huấn luyện rồi về nhà. Ông ấy hoà mình vào cộng đồng. Đó là phong cách sống của ông ấy. Một người theo đuổi sự hoàn hảo”.
Từ những ngày đầu khởi nghiệp, với xuất thân là một HLV trẻ hầu như không có kinh nghiệm thi đấu chuyên nghiệp, Rodgers đã biết ông cần phải làm gì. “Tôi phải tự tạo ra thương hiệu cho mình”, ông kể lại với Michael Calvin trong cuốn sách Sống trên miệng núi lửa. Và "thương hiệu" của Rodgers đã sớm được khẳng định: nền tảng là bóng đá tấn công, sự thu hút cá nhân mãnh liệt, những câu nói đầy mê hoặc và niềm tin gần như mù quáng về bản thân. Sự nghiệp cầu thủ của ông chấm dứt ở tuổi 20 vì chấn thương, và ngay khi bỏ việc làm theo ca ở nhà kho Waitrose, ông đã toàn tâm toàn ý cho nghề huấn luyện. Ông theo học trường huấn luyện Coerver, nơi tôn thờ kỹ thuật hoa mỹ và tốc độ xử lý trái bóng. Ông cũng tham dự mọi buổi hội thảo mình có thể, ông đi khắp châu Âu, đọc ngấu nghiến vô vàn tài liệu về tâm lý học, giao tiếp và khoa học thể thao.
Bước ngoặt của đời ông đến vào mùa hè năm 2004, khi đội trẻ Reading do Rodgers dẫn dắt đến Cobham và huỷ diệt đối thủ được đánh giá cao hơn là đội trẻ Chelsea. Jose Mourinho theo dõi trận đấu từ xa, và quyết định đưa Rodgers về ban huấn luyện. Với Mourinho, Rodgers có một thầy dẫn dắt lý tưởng: một HLV hoàn toàn tự thân, với phong cách quản lý nhân sự quyết liệt. Sau 3 năm ở Chelsea, Rodgers đã sẵn sàng đứng trên đôi chân của mình. Trớ trêu thay, Leicester từng gọi ông, nhưng rồi lại chọn Gary Megson. Vì vậy, Rodgers đã đến Watford và giúp đội bóng này trụ lại Championship trước khi trở về CLB cũ Reading.
Trở lại Reading là một quyết định đúng đắn. Rodgers và các phương pháp huấn luyện của ông đã trở nên nổi tiếng ở đây, nhưng bất chấp thực tế đó, ông vẫn bị sa thải sau 6 tháng vì thành tích không tốt. Rodgers nghiền ngẫm thất bại này, và ngộ ra rằng ông cần phải khởi đầu nhanh hơn nữa, trong một thế giới mà các ông chủ không cho HLV thời gian. Bài học đó được ông mang theo đến Swansea, và nhanh chóng đưa CLB này tới trận play-off Championship năm 2011, lần gần nhất ông đến Wembley trước chung kết FA Cup đêm qua.
“Chúng tôi có tới 2 tuần chuẩn bị, và suốt 2 tuần đó thì không có một buổi tập bóng đá nào”, Rangel nhớ lại. “Chúng tôi đã chơi 48 trận đấu, vì thế chẳng cần phải tập chuyên môn thêm nữa. Những gì chúng tôi cần là khía cạnh tâm lý mà thôi, Chúng tôi đã gặp gỡ nhiều chuyên gia tâm lý, và rồi trong buổi họp đội ở khách sạn, ông ấy chiếu một đoạn video về tầm quan trọng của tiểu tiết trong thể thao. Chi tiết nhỏ làm nên khác biệt lớn. Và rồi đến trận chung kết, Gary Monk đã có một pha ngăn chặn quan trọng, mà nếu không có nó chúng tôi có thể đã thua. Đó chính là chi tiết”.
Sau Swansea là Liverpool, nơi di sản của Rodgers tiếp tục được thử thách. Với nhiều người, ông là nhà giả kim biến sắt thành vàng với mùa giải thành công ngoài mong đợi 2013/14. Nhưng với một số người khác, ông là một HLV có năng lực bị ngăn trở bởi sự cuồng vọng của mình, người đã phải chứng kiến ngôi vô địch dần tuột khỏi tầm tay và tạo nên những kẻ thù không cần thiết.
Để thành công, luôn cần một nền tảng nhất định. Rodgers đã nhiều lần than thở về sự ra đi của Luis Suarez và những chấn thương của Daniel Sturridge. Nhưng điều ông không nhắc tới là những bản hợp đồng thất bại sau đó, mối quan hệ rạn nứt với thủ quân Steven Gerrard (người cảm thấy Rodgers đã "sai lầm" khi không sử dụng anh trong trận đấu quan trọng với Man United ở mùa giải cuối cùng khoác áo CLB), và niềm tin mù quáng dành cho Mario Balotelli - những điều khiến người thay thế Juergen Klopp phải mất nhiều năm để sửa chữa.
Dù vậy, thương hiệu Brendan Rodgers, một mẫu HLV để ý đến chi tiết và luôn làm việc với cường độ phi thường, chưa chấm dứt ở đó, thậm chí còn ngày một thành công. Đầu tiên là ở Celtic, và rồi đến Leicester. Ông là một người khoa trương, với câu chuyện tự ông kể về một CĐV Rangers bước ra khỏi xe trong đường hầm Clyde để cám ơn ông đã "mang lại một hơi thở tươi mới" cho bóng đá Scotland, thực tế chưa từng xảy ra. Nhưng những thành công củng cố thêm sự tự tin và thoải mái cho Rodgers. Giờ đây gần như chẳng còn ai chế giễu ông về câu chuyện trên nữa, sau những thành công ông giành được.
7 giải đấu ông tham dự cùng Celtic, ông vô địch cả 7. Ông đưa Leicester đến gần tấm vé dự Champions League đầu tiên kể từ mùa giải 2016/17. Ông nâng tầm hầu như toàn bộ những học trò tại King Power. Và mới nhất là chức vô địch FA Cup, danh hiệu chắc chắn đã khắc ghi tên ông như một huyền thoại trong lịch sử Leicester. Đẳng cấp của Rodgers rốt cuộc đã được công nhận.
Bình Luận