Trong quá khứ, các HLV ĐT Anh từng cố gắng kết hợp Lampard và Gerrard để tận dụng tài năng của cả hai tiền vệ trung tâm hàng đầu. Nhưng chưa bao giờ cặp đôi này tìm được sự cộng hưởng. Mà ngược lại, cả hai thường giẫm chân nhau. Bởi họ đều có xu thế tấn công, đều là ông chủ tuyến giữa ở CLB. Việc kết hợp hai cọp vào một rừng thất bại cũng là dễ hiểu.
Cole Palmer và Phil Foden chưa đến mức là “cọp”, nhưng cả hai đều đang là những tiền vệ tấn công đa năng và xuất sắc bậc nhất của Anh lúc này. Cảm giác lãng phí vì để một trong hai ngồi ngoài là khó tránh khỏi. Với Lee Carsley thì cảm giác đó càng nhiều, bởi Palmer là học trò cưng của ông thời ở đội U21 Anh, còn Foden cũng từng được ông uốn nắn tại đội trẻ Man City.
Đó là lý do Lee Carsley mạnh dạn xếp cả Palmer lẫn Foden đá chính ở trận gặp Hy Lạp. Cần biết đó mới là lần thứ hai họ xuất phát cùng nhau ở ĐT Anh, kể từ thất bại 0-1 trước Iceland vào tháng 6/2024. Đó là trận làm nóng cuối cùng của ĐT Anh trước thềm EURO 2024. Gareth Southgate xếp Palmer ở hành lang phải, còn Foden dịch vào giữa trong sơ đồ 4-3-3. Nhưng cả hai đều có xu thế cầm bóng, đột phá và thiếu sự bổ trợ lẫn nhau. Sau trận đó, Southgate giữ chặt Palmer trên ghế dự bị tại EURO 2024, giải đấu mà Anh vào tận chung kết.
Còn Lee Carsley thì dùng hai tiền vệ này hơi khác một chút. Trước Hy Lạp, Palmer đá cạnh Declan Rice trong vai trò tiền vệ trung tâm, còn Foden nhô cao như tiền đạo, trong sơ đồ 4-4-2. Nhưng kết quả thu về vẫn không như mong đợi. Palmer chỉ chơi ở mức tròn vai, còn Foden gây thất vọng và bị thay ra vào giữa hiệp hai. Ngoài vấn đề phong độ của từng cá nhân, việc cả hai cùng có mặt trên sân về bản chất đã là một phép tính dở.
Cách chơi của Palmer và Foden đều di chuyển rộng, phát ra tầm ảnh hưởng xung quanh, song không phải là mẫu cầu thủ chuyên tâm phục vụ tập thể. Họ cũng không phải mẫu cầu thủ bám cánh chuyên biệt như Bukayo Saka dù có đủ bộ kỹ năng chơi ở ngoài biên. Tóm lại mẫu tiền vệ sáng tạo như Palmer và Foden, chỉ nên có một người trên sân. Những người còn lại sẽ làm những nhiệm vụ quan trọng khác, như đánh chặn (Rice), tấn công hai bên hành lang (Saka, Anthony Gordon, Madueke), số 9 ảo (Bellingham, Foden).
Nếu có cả Palmer và Foden, không chỉ hai cầu thủ này giẫm chân lên nhau mà hàng tiền vệ cũng mất đi sự cân bằng. Ở thời điểm hiện tại, xét về phong độ và sự hòa hợp với lối chơi của ĐT Anh thì Palmer xứng đáng được trao cơ hội hơn Foden. Dù sao đó cũng là “Cầu thủ xuất sắc nhất nước Anh”.
Lee Carsley đừng cố chấp đi tìm lời giải cho bài toán “Gerrard – Lampard” phiên bản 2024.
Bình Luận