Liverpool trở lại: Đẳng cấp là vĩnh cửu hay nhất thời?

Có vẻ như mọi chuyện, từ trong ra ngoài sân cỏ, đều bỗng trở nên ổn thỏa với Liverpool trong khoảng thời gian này.
Có vẻ như mọi chuyện, từ trong ra ngoài sân cỏ, đều bỗng trở nên ổn thỏa với Liverpool trong khoảng thời gian này.

“Hậu vệ cánh kiến tạo” Trent Alexander-Arnold lại có đường chuyền thành bàn. Và Roberto Firmino lại ghi bàn, chứ không chỉ là cây làm bàn quen thuộc Mohamed Salah hoặc cây làm bàn mới tuyển Diogo Jota. Thật ra, khi Liverpool thắng M.U với tỷ số 4-2 ở cuộc đụng độ gần nhất giữa hai gã khổng lồ trong lịch sử bóng đá Anh, thì trận đấu đã diễn ra trong hoàn cảnh rất khác.

Cụ thể hơn thì M.U đã rất khác so với thời điểm họ chuẩn bị quyết đấu Liverpool, nhưng cuộc thư hùng tại Old Trafford bị hoãn vì cổ động viên phá bĩnh. Lại còn có chuyện Virgil Van Dijk tự rút tên khỏi EURO 2020, suy cho cùng cũng là diễn biến tốt đẹp đối với Liverpool.

Thời cơ mà đến, muốn đỡ cũng chẳng được? Bây giờ, thầy trò HLV Juergen Klopp bỗng đứng trước cơ hội dự Champions League mùa tới, rất sáng. Họ đang làm chủ số phận, với nhiệm vụ không quá khó là toàn thắng West Brom, Burnley và Crystal Palace ở 3 vòng đấu cuối. Vẫn chưa đảm bảo tuyệt đối, nhưng Liverpool mà lấy trọn 9 điểm còn lại thì họ đã có đến 99% khả năng kết thúc mùa bóng trong Top 4 Premier League rồi.

Cách đây không lâu, khi được hỏi Liverpool có xứng đáng với suất dự Champions League mùa tới, HLV Klopp nói… như không nói: “Nếu chúng tôi xứng đáng, thì chúng tôi xứng đáng. Đến lúc này, tôi không thấy Liverpool xứng đáng. Sau 5 trận nữa, hãy xem chúng tôi có xứng đáng hay không”.

Liverpool thắng Southampton. Rồi thắng M.U sau khi trận này bị hoãn. Và bây giờ là, họ đứng trước 3 trận vừa nêu. Lại phải nói thêm: Chelsea đã thua Arsenal, còn Leicester thua Newcastle sau khi HLV Klopp bảo Liverpool “nếu xứng đáng thì xứng đáng”.

Firmino và Alexander-Arnold bỗng dưng cùng toả sáng trở lại ở chiến thắng Man United

Bóng đá trước tiên là môn thể thao hấp dẫn mà mọi kết quả kỳ lạ đều có thể xảy ra. Bóng đá trong mùa giải “sống chung với dịch” càng lạ kỳ, điên đảo. Lại còn bóng đá của VAR, bóng đá của tiền bạc nữa (sao Super League không chọn thời điểm khác để tuyên chiến với UEFA?)…

Người ta cứ bảo bóng đá - hoặc cuộc sống nói chung - không dành cho những chữ “nếu”. Kỳ thực, bóng đá gồm toàn chữ “nếu”, khiến ngay cả những nhà chuyên môn siêu phàm nhất cũng chẳng biết đâu mà lần, một khi quả bóng chưa lăn.

Man City của HLV Pep Guardiola ư? Họ mà thua Chelsea trong trận chung kết Champions League sắp tới, sẽ có cơ man những sự dè bỉu, xuất hiện để thay thế những lời tung hô hiện thời. Chelsea của HLV Thomas Tuchel chưa biết rút cuộc sẽ đứng ở đâu, dù đang đối diện một đoạn kết huy hoàng. Hoặc MU của HLV Ole Gunnar Solskjaer, trước danh hiệu vô địch Europa League chưa biết có thành hiện thực hay không.

Vận hội có thể xoay chuyển theo chiều hướng tuyệt vời cho Liverpool, thì vận hội cũng có thể quay lại quật đổ Man City, M.U, Chelsea, theo bất cứ kịch bản kỳ lạ nào (mà Liverpool cũng chẳng dám chắc họ sẽ tiếp tục thành công). Phải chờ xem thôi. Đẳng cấp là vĩnh cửu ư? Vậy đẳng cấp của các đội bóng vừa nêu là như thế nào? Hay đẳng cấp cũng chỉ nhất thời?

    Bình Luận