MU là kiểu CLB nào?

Mỗi ông chủ sẽ có cách điều hành đội bóng khác nhau và với Man United, những người Mỹ đang lợi dụng quá khứ hào hùng để tư lợi cho bản thân.

Tháng 8 vừa qua, nhà Glazer quyết định mua lại Cristiano Ronaldo - một ngôi sao không thực sự cần thiết về mặt chuyên môn, nhưng lại là một cú hích khủng khiếp về mặt thương hiệu.

Nhờ Ronaldo, giá cổ phiếu MU tăng cao nhất từ năm 2018. Ole Gunnar Solskjaer - một người đồng hành tốt với giới chủ Mỹ, có thể được dựa vào để nói về những chủ đề kiểu như "di sản" hay "giá trị cốt lõi" của đội bóng.

Một tháng sau, nhà Glazer bán một phần cổ tức của mình, qua đó thu lợi khổng lồ, trong khi vẫn là cổ đông lớn nhất của CLB. Đây là một hành động quá khôn ngoan, chẳng có rủi ro nào cả, chỉ toàn lợi ích mà thôi.

Có rất nhiều cách để làm lợi cho đội bóng và đây không phải một trong số đó. Việc ký hợp đồng với Ronaldo có thể sẽ kết thúc bằng những siêu phẩm trên sân cỏ. Cho đến lúc này, nó cũng đồng thời là cách MU quản lý thị trường tốt nhất. Thương vụ này thoạt nhìn thì có vẻ miễn phí với những đội đủ khả năng chi trả, nhưng lại vô cùng đắt đỏ với những người không có khả năng.

Bây giờ, rất chính đáng khi hỏi: Rốt cuộc MU là kiểu đội bóng gì? Nếu như quay lại vài năm trước, rất dễ để các CĐV ca thán rằng Quỷ đỏ đã biến tướng thành một đội bóng "chỉ lo kinh doanh" hay "CLB Hollywood". Nhưng giờ, họ lại có đủ lý do để tự phản biện với điều đó. Tuy nhiên, sẽ có cảm giác rùng mình khi biết mũi tên điều hướng vẫn đi xuống.

MU có thực sự cần Ronaldo?

Còn một chuyện nữa liên quan tới Ronaldo trong tuần này. Công chúng được dịp chứng kiến màn đối thoại giữa Sir Alex Ferguson và một cựu tay đấm nổi tiếng, ở đó "Máy sấy tóc" phàn nàn về cách một học trò cũ sử dụng một học trò cũ khác trong trận đấu với Everton.

Và đó là toàn bộ vấn đề của MU. Toàn bộ hoạt cảnh kỳ lạ này là một mô hình hoàn hảo của một tổ chức thể thảo từng trông rất sáng suốt nhưng lại sa lầy trong chính quá khứ của mình. Ở đây chúng ta có một cựu HLV - người không nên tạo ảnh hưởng vào lúc này, chia sẻ quan điểm về một huyền thoại cũ mà đội bóng không thực sự cần thiết - người được giao cho một cựu cầu thủ mà lẽ ra không nên trở thành HLV. 

Một cách logic nhất, mọi thứ phải dừng lại ngay tại đây. Phương châm của nhà Glazer luôn hướng về những di sản, nhưng là để quá khứ phải nuôi hiện tại, chứ không phải hiện tại có thể tự lực cánh sinh để làm chỗ dựa cho tương lai.

Nỗi ám ảnh về xây dựng thương hiệu đang len lỏi vào các chi tiết thể thao. Có ai thực sự tin Solskjaer đang chịu trách nhiệm về thành tích cho một trong những CLB quyền lực nhất thế giới? Hay sự tiến bộ của Solskjaer được đánh giá bằng các chỉ số thông thường hay cảm quan của người hâm mộ? Không! Đây là một phiên bản nhà quản lý mới. Chào mừng bạn đến với chuyến tham quan Man United trên xe bus 2 tầng, với HLV chính là hướng dẫn viên du lịch - người sẽ nói cho bạn về lịch sử, những chiến tích quá khứ, chứ không phải mục tiêu phát triển của đội bóng.

Bằng một cách nào đó, sự lố bịch này vẫn đang hiệu quả. Hãy nhìn phần lợi nhuận bán cổ phần đi, hãy nhìn vào đám đông đang hò reo thần tượng Ronaldo đi! MU hoàn toàn không bị mắc kẹt trong quá khứ, chỉ là những người đứng đầu cũng chẳng biết tương lai sẽ như thế nào!

    Bình Luận