Thị trường chuyển nhượng: Đi tìm sự hoàn hảo

Trong bóng đá ngày xưa, số 10 là con số đẹp nhất, được giao cho cầu thủ lớn nhất của đội bóng. Nhưng trong bóng đá hôm nay, số 6 và số 8 mới là quan trọng nhất.
Thị trường chuyển nhượng: Đi tìm sự hoàn hảo

Đầu tiên là đi đến một thứ định nghĩa cổ điển về các số áo. Số 9 là của tiền đạo mũi nhọn, số 10 là của tiền vệ thi đấu sau lưng tiền đạo, số 6 và số 8 sẽ thuộc về hai tiền vệ trung tâm và tiền vệ đánh chặn. Số 10 là tinh hoa và trái tim của đội bóng. Vậy là Claude Makelele sinh ra để trở thành “kẻ giết chết những số 10”. Lo lắng cho điều này, các chiến lược gia mới nghĩ ra cách đem số 10 lùi sâu xuống, vừa được đảm bảo an toàn, vừa lại có thể triển khai bóng, đạo diễn từ xa. Vậy là chúng ta có những Andrea Pirlo, Sergio Busquets, Xabi Alonso…

Chúng ta thấy những Toni Kross, Luka Modric chọn cách đi sâu xuống chứ không còn chơi sau lưng tiền đạo như ngày đầu mới khởi nghiệp nữa. Chiến thuật lại thay đổi. Ngày xưa chỉ có số 10 mới bị kèm, bây giờ thì những tiền vệ phát động tấn công lùi sâu cũng bị chú ý nhiều hơn.

Andrea Pirlo trong cuốn tự truyện của mình còn ví von “Đối phương là con chó còn tôi là cục xương”. Anh bảo Park Ji Sung là “con chó canh cửa” gây hiểu lầm cho các fan bóng đá phương Đông vốn luôn mặc định so sánh với chó là những cái xấu xa và chửi bới. Tóm lại chiến thuật là gì? Nếu anh quan trọng thì tôi sẽ phải phong tỏa anh, thế thôi.

Chuyển nhượng phản ánh chiến thuật. Suốt 2 mùa giải qua, Declan Rice được đưa lên thị trường với cái giá 100 triệu bảng và West Ham cương quyết không giảm giá. Tại sao? Vì kiểu tiền vệ như anh đang là “hot trend” trên địa bàn chiến thuật, nhưng lại ít ỏi trên thị trường chuyển nhượng. Rice đánh chặn tốt, phát động hay, và là nút cổ chai của đội bóng. Chưa kể quan trọng nhất còn là quốc tịch Anh nên đẩy giá lên gấp rưỡi nữa. Còn Mason Mount lại bị trả giá lên xuống. Vị trí của Mount không hợp thời mà phong độ của Mount cũng không tốt. Trong khi Rice, Fabinho hay Casemiro có thể bảo vệ được mình, thì Kevin de Bruyen hay Mount… sẽ ra sân với cái chân bầm tím mỗi cuối tuần.

Nhưng đẳng cấp của tiền vệ còn là gì? Như Pirlo và Busquet miêu tả đó là vấn đề của hình học nhiều hơn chiến thuật. Một tiền vệ cổ điển đứng trên sân và nhìn về phía những tiền đạo. Họ chỉ nhìn vào những khoảng trống, giữa tiền vệ và tiền đạo, giữa tiền đạo và khung thành. Sau đấy là rót đường chuyền được miêu tả là “nhìn thấy khoảng trống trước khi nó xuất hiện”. Ở đây, các tiền vệ của Ngoại Hạng Anh không ai hơn được Kevin de Bruyne và Bruno Fernandes. 

Thế sự hoàn hảo nằm ở đâu? Đó là người hội tụ sức mạnh của Fabinho, óc chiến thuật của Bruno, khả năng sút xa ghi bàn của De Bruyne và cả khả năng thu hồi bóng của Casemiro. Tiền vệ là những bộ óc thông minh và phát triển. Đến lúc này của Ngoại Hạng Anh, có Rodri là gần tiếp cận với điều đó. Và ta sẽ chờ những điều mới mẻ ở mùa giải mới.

    Bình Luận