Gần cuối trận, cả Brennan Johnson và Patrick Dorgu đều để mất bóng. Hai cầu thủ lao vào nhau và ngã xuống sân. Đó là khoảnh khắc biểu trưng cho một trong những trận đấu tệ nhất của Premier League, so với tầm vóc của 2 đội. Điều này không nhằm chỉ trích các HLV hoặc bất kỳ cầu thủ nào.
Đây chỉ là bối cảnh kỳ lạ mà cả 2 CLB đang gặp phải. Trận đấu diễn ra sau cuộc biểu tình của CĐV Tottenham chống lại chủ sở hữu. Spurs ít nhất đã có được một chiến thắng có ý nghĩa, và HLV Ange Postecoglou nói rằng "điều đó quan trọng đối với chúng tôi". Nhưng nó vô ý nghĩa với MU, bởi mùa giải của họ đã kết thúc.
Premier League 2024/25 của MU là một sự lãng phí khác, có lẽ còn tệ hơn cả mùa giải 2021/22 và 1988/89. Ở thời kỳ đầu của Sir Alex Ferguson, MU đã kết thúc ở vị trí thứ 11, với chỉ 45 bàn/38 trận. Hiện tại, họ đứng thứ 15 và có 28 bàn/25 trận. Đây là trận thua thứ 10 tại Premier League mà MU không ghi bàn, chiếm tỉ lệ 40%.
Chúng ta có thể thấy lý do tại sao Ruben Amorimmuốn đến MU vào cuối mùa thay vì giữa mùa. "Công việc của tôi rất khó khăn", ông nói sau thất bại thứ 12 của MU ở giải đấu. Tình hình càng lúc càng trở nên tồi tệ hơn. Sau khi chỉ cắt không thêm ở thị trường chuyển nhượng, MU liền mất Amad Diallo và Kobbie Mainoo.
Amad có thể sẽ phải nghỉ thi đấu trong phần còn lại của mùa giải. HLV Amorim hy vọng rằng Mainoo có thể chỉ phải nghỉ vài tuần chứ không phải vài tháng. Đồng nghiệp Postecoglou đã nói rằng ông có thể đồng cảm: “Tôi hiểu nỗi khổ của Ruben, những cầu thủ không đúng vị trí, những đứa trẻ trên băng ghế dự bị”.
Sau đó, ông khẳng định rằng những cuộc khủng hoảng chấn thương như vậy có thể ảnh hưởng đến bất kỳ ai. Rõ ràng, Postecoglou đổ lỗi cho lịch thi đấu về việc này. “Những gì đã xảy ra với chúng tôi cũng sẽ xảy ra với các CLB khác và nó đang đến”.
Ở trận này, James Maddisontrở lại sau chấn thương và ghi bàn thắng duy nhất của trận đấu. Thực ra, bàn thắng đó cũng không phải là sản phẩm của lối chơi tấn công mẫu mực. MU đã bị bắt bài bởi những đường căng ngang, Son Heung Min đã tạt bóng và sau đó Andre Onana đã đưa bóng vào chân Maddison.
Song, bàn thắng đó nổi bật vì trận đấu chủ yếu được định nghĩa bằng thứ tấn công chất lượng đã thắng được thứ phòng thủ kém cỏi. Có rất nhiều không gian, nhưng không ai thực sự có chất lượng để sử dụng chúng. Cũng có rất nhiều cú sút nhưng 99% là bay vọt xà, thậm chí thủ môn còn chẳng phải tung người.
Do đó, một khoảnh khắc quyết định khác là khi Joshua Zirkzee vô lê đưa bóng đi sạt cột dọc. Tiền đạo người Hà Lan thực sự đã mang đến hầu hết những khoảnh khắc hiệu quả hơn của MU và đây sẽ là một lựa chọn hữu ích - đặc biệt là với tư cách một điểm liên kết - trong một đội bóng tốt, chứ không phải như MU này. Tương tự là Rasmus Hojlund và Alejandro Garnacho.
Những trận đấu như thế này chắc chắn sẽ khiến Amorim bị soi xét nhiều hơn. Dưới tay ông, MU đã trở nên tệ hơn với một số quyết định lựa chọn đã gây hoang mang. Tuy nhiên, đó sẽ là một cách hiểu hời hợt. Sự thật là toàn bộ MU đã chạm đáy. Một loạt các quyết định tồi tệ đã khiến họ "nát như tương Bần".
Bản thân Amorim cũng dễ hiểu khi né tránh câu hỏi về việc liệu mùa này có nên được coi là một giai đoạn “tiền mùa giải” kéo dài hay không. Rốt cuộc, ông không thể để các cầu thủ nghĩ như vậy, và ông vẫn còn 2 giải đấu cúp để chiến đấu. Đó là một điều khác gợi nhớ đến những năm 1980 hoặc đầu những năm 1990.
Amorim thừa nhận MU đang ở trong một kiểu chế độ "sinh tồn", với cảm giác giống như đang ở địa ngục. Trận đấu này cũng như vậy. Thậm chí chẳng có gì đáng để viết vì mọi thứ vô nghĩa hoàn toàn. Đây là điểm mấu chốt về việc chuẩn bị cho mùa giải mới.
HLV Postecoglou cũng có thể đồng cảm với điều đó. Bây giờ ông có thể hy vọng rằng Spurs đã vượt qua được cuộc khủng hoảng của riêng mình, khi các cầu thủ trở lại và giành chiến thắng liên tiếp tại Premier League lần đầu tiên kể từ tháng 11. Họ đã làm được, nhưng cũng chẳng đáng vui mừng lắm.
Bình Luận