Chẳng ai dám coi thường một giải đấu ra đời từ năm 1916, trước cả World Cup hay Euro. Và chẳng ai dám nói rằng giải đấu có những Brazil, Argentina, Uruguay - những đội từng 9 lần vô địch thế giới - là giải đấu kém chất lượng. Nhưng đó là chuyện của quá khứ.
Chẳng phải tự nhiên mà giới chuyên môn đánh giá Copa America ngày càng đánh mất giá trị của mình. Đã không còn một giải đấu mang đậm phong cách Nam Mỹ mà thay vào đó là sự thực dụng đến đáng sợ. 3/4 trận tứ kết ở giải năm nay phải giải quyết bằng loạt đá 11m đã nói lên tất cả. Và với thể thức thi đấu tạo điều kiện cho 8/12 đội có thể vượt qua vòng đấu bảng thì khó có thể nói đó là cách thức làm nên chất lượng.
Dù trận chung kết chưa diễn ra nhưng màn thư hùng giữa Argentina và Chile trong trận tranh hạng 3 đã kết thúc với phần thắng nghiêng về Lionel Messi và các đồng đội. Nhưng điều đọng lại sau trận đấu này không phải là việc Argentina đã phá dớp thua trước người Chile mà những phát biểu đầy cay nghiệt của siêu sao Messi về giải đấu năm nay, đặc biệt về chủ nhà Brazil. Có lẽ sau giải đấu này, có hai điều khiến con người được xem là cầu thủ vĩ đại nhất lịch sử bóng đá thế giới phải điên tiết là việc anh cho rằng mình đã bị Brazil “ăn cướp” chiếc vé vào chung kết và chiếc thẻ đỏ đầy oan nghiệt trong trận gặp Chile.
Nhiều người tự hỏi rằng với chiếc thẻ đỏ này liệu Messi có “tự ái” mà từ giã đội tuyển QG. Xin thưa rằng câu trả lời sẽ là “không” bởi vì năm sau, 2020, Copa America sẽ tổ chức tại Argetina và Colombia. Như vậy, chẳng cần phải đợi lâu, chỉ một năm nữa thôi, Messi sẽ có cơ hội đoạt Copa America - một danh hiệu lớn khả dĩ nhất cùng tuyển Argentina bởi sau giải đấu năm 2020 thì Copa America sẽ diễn ra theo chu kỳ 4 năm, tức tới năm 2024 mới diễn ra một kỳ nữa, khi ấy Messi đã …. 37 tuổi. Còn World Cup ư, năm 2022 mới diễn ra thì siêu sao của chúng ta cũng đã 35 tuổi rồi, còn đấm đá nữa gì cơ chứ. Cho nên thất bại tại Copa America 2019 dù ê chề ra sao thì vẫn còn đó Copa America 2020 diễn ra ngay tại Argentina để Messi có thể phục hận.
Tới đây chúng ta lại có thắc mắc vì năm 2015, 2016 đã diễn ra Copa America rồi thì tại sau tới 2019 và 2020 lại tổ chức nữa? Lý do là 2016 tổ chức để kỷ niệm 100 năm còn 2020 để đưa về năm “chẵn” theo Euro của Châu Âu và cũng từ đây 4 năm mới tổ chức một lần. Vậy thì một giải đấu vỏn vẹn 10 QG cộng thêm 2 khách mời (thường là yếu), trong 6 năm tổ chức tới 4 lần thì liệu tầm vóc nó có so được với Euro hay không? Nói như vậy để thấy rằng dù cho Messi có đoạt được Copa America 2020 thì danh hiệu đó có rực rỡ như chức vô địch Euro 2016 của Cristiano Ronaldo?
Một điều đáng lưu ý là bây giờ Messi chỉ trích chủ nhà Brazil thậm tệ nhưng đến năm sau, khi Argentina là chủ nhà thì ai dám đảm bảo không có “tuồng cũ lại soạn ra”. Bởi hơn ai hết, đất nước Argentina hiểu rằng Copa America 2020 là thời cơ vàng, là lần cuối cùng có thể giúp Messi có được danh hiệu lớn cùng Albicelestes. Đó là sự ám ảnh suốt cả thập kỷ qua, không chỉ riêng Messi mà còn ăn sâu vào cả một dân tộc. Vậy thì khi có “cơ hội”, việc họ sẽ làm mọi cách để Messi vô địch cũng là điều dễ hiểu và thông cảm nếu xét về tình.
Và khi đó Messi có thể tự hào rằng mình đã có một danh hiệu vô địch cấp QG ngang hàng với Ronaldo, anh không phải là kẻ thất bại trong màu áo tuyển Argentina. Nhưng dù cho là như vậy thì ánh hào quang ấy vậy cứ như chút ánh nắng giả tạo bởi một sự thật là Copa America mãi mãi không thể sánh được cùng Euro, đó là chưa kể việc Copa America đang dần đánh mất những giá trị vốn có từng làm nên thương hiệu của mình. Dù cho giải đấu này vẫn còn đó những Brazil, Argentina hay Uruguay nhưng với cái cách 6 năm tổ chức 4 lần thì sự chờ đợi có lẽ còn kém hơn cả AFF Cup của Đông Nam Á.
Tuy hầu hết giới mộ điệu đều cho rằng sẽ hoàn hảo hơn nếu Messi có được một danh hiệu lớn cùng tuyển Argenina, tối thiểu cũng là Copa America. Nhưng đó phải là một giải đấu “chất lượng” thật sự. Vậy thì Messi à, hãy quên Copa America đi, hãy đấu với Ronaldo ở những điều khác bởi không cần Copa America thì anh cũng đã vĩ đại rồi. Đừng vì sự ám ảnh nhỏ nhoi đó là tự bôi đen chính mình.
Bình Luận