Nói vậy bởi đã từ lâu, trong những cuộc trò chuyện bên những ly cà phê vỉa hè, người ta đã dự cảm được những viễn cảnh chẳng mấy vui vẻ khi nhắc đến đội bóng. Có một câu hỏi thường trực: Sau khi sáp nhập, Becamex Bình Dương rồi nay mang tên Becamex TP.HCM, rốt cuộc khác biệt nằm ở đâu? Và đa số câu trả lời vẫn là: chẳng có gì thay đổi. Đội bóng tưởng như khoác chiếc áo mới, nhưng phần ruột bên trong vẫn cũ kỹ, thiếu sức sống.
Nhiều người sẽ nhắc đến việc mất đi những ngôi sao lớn như Tiến Linh hay vài cái tên khác. Nhưng nhìn vào thực tế, kể cả khi Tiến Linh còn ở lại, cũng khó lòng “gánh” cả một tập thể thiếu sự gắn kết. Cái thiếu của Becamex TP.HCM không nằm ở nhân sự, mà ở quyết tâm và tầm nhìn chiến lược. Trong khi điều kiện, nguồn lực, thậm chí cả tiềm năng đều không hề thua kém ai, thì điều khiến người hâm mộ thất vọng chính là cách đội bóng chưa thể biến lợi thế ấy thành sức mạnh để vươn trở lại đỉnh cao. Dù vậy, cũng không nên bi kịch hoá vấn đề, bởi vài năm qua họ vẫn ở mức trung bình, chưa rơi xuống đáy.
Thực tế, Becamex TP.HCM vẫn còn tiềm lực, vẫn có thể đặt mục tiêu ở nhóm trên dù chưa đủ sức chen chân vào cuộc đua vô địch. Tiếc rằng khởi đầu của thầy trò HLV Nguyễn Anh Đức lại khá chông chênh. Dẫu vậy, giải đấu mới chỉ qua vài vòng, mọi thứ chưa vượt khỏi tầm kiểm soát. Quan trọng là lãnh đạo đội bóng cần điều chỉnh kịp thời, cần một sự quyết liệt từ thượng tầng đến ban huấn luyện. Và đôi khi, điều cần thiết là hạn chế những lùm xùm bên ngoài sân cỏ, những “chuyện không tên” làm xao nhãng tinh thần.
Xét cho cùng, dù trong quá khứ hay hiện tại, Becamex TP.HCM vẫn là một cái tên đáng kể của bóng đá Việt. Họ có bản sắc riêng, không thể lẫn với bất kỳ đội bóng nào khác. Nhưng để giữ được lòng tin nơi khán giả, để không còn rơi vào cái vòng luẩn quẩn,Becamex TP.HCM cần một cú hích thực sự. Và cú hích ấy phải bắt đầu từ tinh thần đoàn kết, từ việc biến tập thể này thành một khối thống nhất, thay vì những câu chuyện kém vui được "tuồn" ra bên ngoài.
Bình Luận