Vấn đề quản lý: Vai trò không rõ ràng
Cho đến nay chiến lược của AC Milan liên quan đến việc bổ nhiệm huấn luyện viên tiếp theo vẫn chưa rõ ràng. Thiago Motta, Julen Lopetegui, Maurizio Sarri, Antonio Conte, Paulo Fonseca, Sergio Conceicao, Ruben Amorin, Mark van Bommel và Roberto Martinez đã được báo chí liên kết đến chiếc ghế nóng của đội bóng có biệt danh I Rossoneri. Nhiều cái tên trong số này cũng đã được ban lãnh đạo liên hệ, nhưng đây là một danh sách phản ánh thực tế rằng những người đứng đầu đang có tư duy khác nhau.
Ngoài việc làm chậm quá trình đưa ra quyết định, nhiều 'bộ não' còn mang theo những khác biệt về quan điểm. Vì lý do này, Milan hiện đang thấy mình bị thất thế trong cuộc đua giành Thiago Motta, sự lựa chọn số 1 cho thời kỳ hậu Stefano Pioli, bởi Juventus rõ ràng hơn nhiều trong cấu trúc quản lý.
Đây có lẽ là một vấn đề 'trầm trọng hơn' khi có thêm Zlatan Ibrahimovic, mặc dù anh mới được bổ sung chưa lâu. Thậm chí vào mùa hè năm ngoái, Milan đã phải thường xuyên thay đổi quyết định, khiến Davide Frattesi, Marcus Thuram và Mehdi Taremi đều rơi vào tay đối thủ Inter.
Trên thực tế, Bianconeri và Nerazzurri có sơ đồ tổ chức rõ ràng và vững chắc hơn với một (hoặc tối đa hai) người quản lý 'ra quyết định', những cái tên có thể mở ra và kết thúc một cuộc đàm phán ngay cả trong khoảng thời gian vài giờ.
Đối với Rossoneri, mọi hoạt động đều là một thử thách. Việc phân tích, đánh giá và phê duyệt tài chính phải được thực hiện trước tiên và sau đó họ mới ngồi vào bàn đàm phán để thương thảo một cách cụ thể. Quá trình rườm rà này cũng có thể bị ngưng trệ bất cứ lúc nào nếu có sự phủ quyết từ những người ở cấp cao hơn trong ban lãnh đạo.
Vấn đề chuyển nhượng: Lượng nhiều, ít chất
Tuy nhiên, bất chấp điều này, mùa hè năm ngoái Milan đã kết thúc với 10 bản hợp đồng, một dấu hiệu cho thấy mọi thứ có lẽ diễn ra chậm nhưng ít nhất cuối cùng chúng cũng xảy ra.
Nhìn xuống danh sách những cầu thủ đã đến, chúng ta cũng có thể dễ dàng đưa ra quan điểm tích cực về mọi thứ. Luka Jovic là sự lựa chọn thay thế cho Mehdi Taremi trong ngày cuối cùng, người đã ghi 9 bàn trên mọi đấu trường, hầu hết trong số đó là từ băng ghế dự bị. Noah Okafor cũng bị hạn chế thời gian ra sân do chủ yếu là phương án B, nhưng cũng có 6 bàn.
Christian Pulisic đã trở thành lá cờ đầu với 12 bàn thắng tại Serie A, sau đó là Rafael Leao và Ruben Loftus-Cheek cũng nối gót với lần lượt 8 và 6 bàn.
Tuy nhiên, chúng ta cũng không thể né tránh sự thật. Samuel Chukwueze, Yunus Musah, Marco Pellegrino, Luka Romero và Filippo Terracciano nhìn chung chỉ đóng vai trò mang tính hỗ trợ, nếu không muốn nói là gây thất vọng.
Điều này không phải vì Milan không đánh giá đầy đủ trước khi thực hiện các giao dịch, mà chính xác là do họ đã nghiên cứu quá nhiều. Một số cái tên được liệt kê là lựa chọn thứ hai, thứ ba hoặc thậm chí thứ tư cuối cùng lại cập bến San Siro, vì tất cả các mục tiêu đứng trước họ đều đã đến các đội bóng khác, vì nhiều lý do.
Người hâm mộ lo ngại đây là một vấn đề sẽ lặp lại trong việc bổ nhiệm huấn luyện viên mới và cả trên thị trường chuyển nhượng. Do đó, Milan cần thay đổi cách tiếp cận, với hy vọng rằng trong một vài năm nữa câu lạc bộ sẽ thực sự dẫn đầu Serie A trở lại.
Bình Luận