
Đánh giày kiếm tiền
Đối với Adriano, miền ký ức tươi đẹp nhất vẫn là những năm tháng tuổi thơ. Cựu tiền đạo 38 tuổi viết trong lá thư ngỏ được đăng trên trang web chính thức của Inter: “Hạnh phúc là những điều đơn giản. Chỉ là hương vị bỏng ngô mà dì tôi bán trong chiếc xe đẩy ven đường, là món pipoca (bắp rang bơ) mà tôi ăn nhiều đến nỗi nó trở thành biệt danh của tôi, là đám bụi mịt mù khi chúng tôi chơi bóng tại Vila Cruzeiro hồi thơ ấu. Quần short và chân trần, tôi thích mặc đơn giản vậy thôi vì tôi là đứa trẻ lớn lên trong khu ổ chuột.
“Tôi từng chơi cho đội futsal của Flamengo. Tôi chưa quên những tháng khó khăn khi mẹ tôi, Rosilda chăm bố trong bệnh viện còn tôi ở nhà với bà nội Wanda. Tôi đã cố gắng trở thành một người có ích cho gia đình: thi thoảng tôi đứng ở góc phố để đánh giày kiếm tiền. Một ngày của tôi trôi qua với trường học, tập bóng đá và buổi chiều ngồi chờ bố mẹ. Ngày bố tôi, Almir, ra viện là một trong những niềm hạnh phúc lớn nhất của tôi”, Adriano nhớ lại.
Chân sút từng 48 lần khoác áo ĐT Brazil chia sẻ về cái chân trái uy lực của mình: “Mọi người đều biết cái chân trái mạnh mẽ của tôi? Tôi đã dày công luyện tập từ khi còn nhỏ. Tôi đã sút hỏng không biết bao nhiêu đồ đạc trong nhà làm mẹ tôi phát điên. Đó cũng là lý do mẹ cho tôi tới Flamengo để học bóng đá. Bố tôi ngạc nhiên vì gia đình đâu đủ tiền cho tôi học bóng đá. Mẹ tôi phải nói dối rằng dì tôi hỗ trợ tiền học. Thực ra, mẹ tôi phải kiếm thêm bằng việc bán kẹo trên đường phố. Bà không muốn phá hỏng giấc mơ thành cầu thủ của tôi”.
Nỗi đau giày xéo
Từ Flamengo, Adriano cập bến Inter vào năm 2001 để bắt đầu một hành trình đáng nhớ tại trời Âu. “Khởi đầu tại Inter đẹp như một giấc mơ. Giữa hàng trăm trận đấu và những khoảnh khắc đẹp, vẫn có một kỷ niệm mà tôi trân trọng nhất. Mới đến Inter vài ngày, tôi đã cùng đội đi đá giao hữu với Real Madrid. Đó là ngày 14/08/2001 tại Bernabeu. Tôi mặc áo Inter đối diện Real Madrid. Đó là một giấc mơ có thật. Tôi không cần gì thêm nữa cả. Tôi thi đấu mà không nghĩ gì cả, cứ như thể tôi đang đá ở cái sân bụi bặm tại Vila Cruzeiro. Tôi cầm bóng, qua người, bứt tốc, tôi làm mọi thứ. Tôi đã giành được một quả đá phạt. Hãy nhớ rằng cái chân trái của tôi đã được luyện tập từ trong nhà ra ngoài phố tại Brazil. Tôi đã giới thiệu nó với cả thế giới với cú đá phạt đó. Người ta nói rằng quả bóng bay với vận tốc 170km/giờ”, Adriano kể lại siêu phẩm trong trận ra mắt Inter.
Adriano đã có những tháng ngày tươi đẹp tại Inter trước khi bi kịch ập tới. Cái chết của người cha Almir đẩy anh rơi vào trầm cảm. “Bóng đá, bàn thắng, sự phấn khích. Nhưng tin xấu bay tới như một viên đạn. Nó làm đảo lộn cuộc sống của tôi. Tháng 8/2004 tại Bari, tôi đang trên xe bus cùng các đồng đội thì điện thoại reo lên: cha tôi qua đời. Tôi quay cuồng, sụp đổ. Tôi không thể mô tả sự tuyệt vọng của tôi lúc đó. Tôi vội vã trở về Milan để tìm chuyến bay. Mọi khao khát của tôi lúc đó chỉ là bay về Rio de Jaineiro thật nhanh”, cựu tiền đạo Parma và Roma chia sẻ.
Adriano dần sa vào chứng trầm cảm. Khi không thoát ra được nỗi đau, phong độ sân cỏ của cầu thủ người Brazil cũng xuống dốc nhanh chóng. “Chỉ có tôi mới biết mình đã chịu đựng những gì. Cái chết của cha tôi để lại khoảng trống không thể bù đắp trong cuộc đời tôi”, Adriano viết trong lá thư. Vài ngày sau tin sét đánh, Adriano độc diễn ghi bàn vào lưới Basel trước khi giơ hai tay lên trời để tặng bàn thắng cho người cha quá cố.
“Tôi vẫn nhớ những cái ôm của đồng đội. Inter đã trở thành mái ấm thân thuộc trong giai đoạn khó khăn nhất của cuộc đời tôi. Moratti giống như một người cha còn Zanetti như một người anh lớn. Tôi vô cùng biết ơn mọi người và sẽ mang theo mãi mãi những ký ức đẹp cùng Inter”, Adriano cảm động.
ADRIANO: “Tình yêu tôi dành cho Inter sẽ không bao giờ cạn” Giành được sự tôn trọng từ Ibrahimovic 74 - Adriano sở hữu 74 bàn thắng sau tổng cộng 177 lần ra sân trong màu áo Inter tại hai giai đoạn 2001-2002 và 2004-2009. |
XEM THÊM
Henry ra đi và trừng phạt các CLB Italia
Bình Luận