Thay tướng vào giữa mùa rồi vào chung kết Champions League. Bằng cách nào đó, điều này phát huy tác dụng 3 lần với Chelsea dưới kỷ nguyên Roman Abramovich, và đây có thể là lý do giải thích vì sao vị tỷ phú người Nga luôn có vẻ "ngứa ngáy chân tay" đến vậy mỗi khi phong độ của The Blues đi xuống, hoặc có thể ông đơn giản là thích việc sa thải các HLV trưởng.
Sẽ là phóng đại nếu nói đó là một chiến lược song lần này, nó mang tính logic và chứng minh không thể phủ nhận. Nếu có điều gì bất ngờ khi chứng kiến Avram Grant và Roberto Di Matteo lần lượt đưa Chelsea vào chung kết Champions League, thì việc Tuchel cùng The Blues thẳng tiến tới trận đấu cuối cùng của sân chơi danh giá nhất châu lục cấp CLB mùa này thực sự quá đỗi thuyết phục, không còn gì có thể tranh cãi.
3 lần thay tướng giữa dòng vào chung kết Champions League của Chelsea + Avram Grant mùa 2007/08 (thay Mourinho): Chelsea thua 5-6 trước MU ở chung kết sau loạt luân lưu cân não (hòa 1-1 sau thời gian thi đấu chính thức và hiệp phụ). + Roberto Di Matteo mùa 2011/12 (thay Andre Villas-Boas): Chelsea hạ Bayern Munich ở chung kết với tỷ số 4-3 sau loạt sút luân lưu (hòa 1-1 sau thời gian thi đấu chính thức và hiệp phụ) để lên ngôi vô địch. + Thomas Tuchel mùa 2020/21 (thay Lampard): Gặp Man City ở chung kết. |
Di Matteo bị sa thải lần cuối là sau vài tháng nắm quyền ở Aston Villa, cách đây đã 5 năm, trong khi Grant hiện đang làm việc ở giải VĐQG Ấn Độ. Tuchel sẽ tiếp tục công việc huấn luyện đỉnh cao trong thời gian dài sắp tới, đặc biệt nếu công việc của ông ở Chelsea vẫn phát triển với tốc độ tiến bộ phi thường như hiện nay.
Frank Lampard hẳn sẽ có nhiều cảm xúc đan xen mỗi khi chứng kiến kết quả từ đội bóng cũ Chelsea, hoặc tận mắt theo dõi họ "hành hạ" Real Madrid trong phần lớn của hai trận bán kết mà đáng lẽ ra tổng tỷ số có thể 6-1 thay vì là 3-1.
Bóng đá có thể không phải lúc nào cũng ngoạn mục, nhưng sự thay đổi của Chelsea dưới Tuchel quả thực đã làm nhiều người phải mắt tròn mắt dẹt, thậm chí há hốc mồm bởi sự thăng tiến khủng khiếp đến vậy. Chỉ trong vòng 100 ngày, Chelsea đã vào chung kết FA Cup, sáng cửa chắc suất ở Top 4 và có mặt ở Istanbul dự trận chung kết Champions League.
Đối thủ của Chelsea trong trận chung kết ở Thổ Nhĩ Kỳ tới đây là một cái tên rất quen thuộc, đó là Man City và với những gì đã và đang trình diễn, The Blues không có gì phải e sợ đoàn quân của Pep Guardiola, đặc biệt khi cách đây chưa lâu, họ đã hạ gục Man xanh để đoạt vé vào chung kết FA Cup. Với thắng lợi ở Wembley, Tuchel đã đánh bại Pep Guardiola, Jurgen Klopp, Diego Simeone (hai lần), Jose Mourinho và Carlo Ancelotti chỉ trong vài tháng mà không để thủng lưới một bàn nào.
Và trước một chiến lược gia đại tài khác là Zinedine Zidane - người đã đưa Real 3 lần liên tiếp lên đỉnh Champions League, Tuchel một lần nữa chứng minh khả năng. Sự xuất sắc của thủ thành Edouard Mendy là không thể phủ nhận với các pha cứu thua ngoạn mục sau những tình huống dứt điểm hiểm hóc của Karim Benzema, nhưng xét về tổng thể, Chelsea hoàn toàn chơi trên cơ "ông vua Champions League" và có thể ghi hơn nhiều bàn thắng vào lưới đối thủ thay vì như những gì chúng ta đã thấy trên bảng tỷ số.
Điều quan trọng là Chelsea vừa chơi đẹp, vừa bảo toàn được mành lưới và đây là trận sạch lưới thứ 18/24 của The Blues dưới thời Tuchel - một thành tích đáng nể. Cách tiếp cận chặt chẽ và khả năng tổ chức của chiến lược gia người Đức đã hoàn biến một Chelsea bị thủng lưới 23 lần sau 19 trận ở Premier League dưới thời Lampard mùa này (và 54 ở mùa giải trước) hoàn toàn lột xác.
Sự vững chãi ở khâu phòng ngự đã làm nền tảng cho sự hồi sinh mạnh mẽ của Chelsea. Tuchel đã thiết lập một hệ thống gồm 5 hậu vệ và một hàng tiền vệ ổn định, trong đó N’Golo Kanté trở lại với phong độ xuất sắc nhất của mình. Ngôi sao người Pháp không chỉ hạ gục đối thủ ở các pha tranh chấp tay đôi, mà còn lao vút về phía trước, góp công cực lớn vào trong cả hai bàn thắng của Chelsea vào lưới Real rạng sáng nay.
Lampard là một HLV còn non kinh nghiệm nên việc ông loay hoay tìm ra cách gắn kết dàn sao Chelsea thực tế cũng là điều dễ hiểu. Nhưng, dưới thời Tuchel, những cái tên mà Lampard vốn không thể thuần phục bỗng chốc trở nên ngoan ngoãn, điềm tĩnh - tất nhiên ngoại trừ nhiều thời điểm phung phí cơ hội trước cầu môn đối phương.
Sau khởi đầu chậm chạp tại Stamford Bridge, Chelsea dần bắt nhịp với các pha chạm bóng đẹp mắt, cho thấy sự tự tin ngày một dâng cao của Kai Havertz. Mason Mount vẫn hay như thường lệ, trong khi Christian Pulisic cũng gây ấn tượng khi vào sân thay Timo Werner ở phút 67.
Khác với Lampard, Tuchel đã có 15 năm kinh nghiệm cầm quân, bao gồm cả quãng thời gian ở Dortmund và PSG. Ở 24 trận dẫn dắt Chelsea, Tuchel chỉ có 2 lần nhận thất bại, song hơn thế nữa, màn trình diễn đã cho thấy các cầu thủ biết chính xác những gì được mong đợi ở họ. Giờ đây, Chelsea đang đứng trước hai ngưỡng cửa vinh quang trong hai tuần, đó là trận chung kết FA Cup gặp Leicester và chung kết Champions League toàn Anh với Man City.
Tuchel, tất nhiên, đã từng đứng ở sân khấu đó trước đây, mới ngay năm ngoái, khi ông dẫn dắt PSG vào tới trận đấu cuối cùng. Đó là lý do tại sao nhà cầm quân người Đức được Chelsea thuê, và ông đã trở thành HLV trưởng đầu tiên góp mặt ở hai trận chung kết Champions League liên tiếp với hai CLB khác nhau.
Grant chỉ ngồi trên ghế HLV trưởng của Chelsea vỏn vẹn vài ngày sau khi đội bóng thua Man United trong trận chung kết Champions League 2008 trên loạt sút luân lưu cân não. Di Matteo đã ra đi vào tháng 11/2012, 6 tháng sau vinh quang duy nhất của CLB, trước Bayern Munich.
Tất cả dường như rất khác dưới thời Tuchel, người có thể khó gần và không hợp lòng mọi người, kể cả những ông chủ trong quá khứ, nhưng ngày càng cho thấy là một trong những cuộc "hôn phối" thông minh nhất của Chelsea - và rất đúng lúc.
Bình Luận