Chỉ hơn một ngày sau khi Ronaldo ghi bàn thứ 4 tại World Cup và giúp Bồ Đào Nha có chiến thắng, Messi một lần nữa bất lực, để rồi Argentina của anh phải nhận thất bại cay đắng trước Croatia.
Màn trình diễn của 2 cái tên Lionel Messi và Cristiano Ronaldo từ đầu World Cup là hoàn toàn trái ngược. Trước Tây Ban Nha, Ronaldo đã giúp Bồ Đào Nha vượt khó với một cú hat-trick. Đến khi gặp Morocco, CR7 ghi bàn duy nhất mang về chiến thắng.
Và không cần nói thì người ta cũng biết một cầu thủ ghi 4 bàn sau 2 trận tại World Cup phải chơi hay thế nào. Ronaldo, luôn ghi bàn mỗi khi đội bóng cần anh, và là niềm hy vọng của cả tập thể. Quan trọng hơn, anh lên tiếng đúng lúc.
Ronaldo tỏa sáng, Messi bất lực
Messi thì không được như thế. Trước Croatia, M10 chơi một trong những trận đấu thất vọng nhất với tuyển quốc gia. Cả hiệp 1, anh chạm bóng 20 lần, là cầu thủ chạm bóng ít thứ 2 trong số những cầu thủ Argentina (hơn Aguero). Thậm chí thủ thành Caballero - người mắc sai lầm tệ hại còn chạm bóng nhiều hơn Messi.
Chạm bóng ít, Messi đương nhiên chẳng có mấy đóng góp cho Argentina. Cả trận anh chỉ có 24 đường chuyền, con số thấp đến khó tin nếu biết rằng cả trận gặp Iceland (một trận đấu cũng được đánh giá là tệ), Messi còn chuyền tới 60 lần.
Kết quả đọng lại là gì? Lionel Messi trên sân có 0 bàn thắng, 0 kiến tạo và cũng chẳng có một đường chuyền thuận lợi nào cho đồng đội. Và cũng đã 674 phút tại World Cup, siêu sao người Argentina chẳng thể ghi một bàn thắng nào.
Và không đơn giản chỉ là các con số. Trên sân, có nhiều hơn 2 pha bóng Messi cầm bóng, đột phá giữa vòng vây của 3-4 cầu thủ Croatia. Qua một người, rồi qua 2 người nhưng kết cục vẫn bị chặn lại. Tình huống ở phút 62 thể hiện rõ nhất sự bất lực của Messi.
Anh đi bóng ngoặt vào trong, quan sát và chẳng thấy ai để chuyền. Anh tiếp tục đi bóng, rất nhiều những cú cài chân, tắc bóng nhắm vào phía anh. Messi bị chặn lại, bị ngã. Anh nhổm dậy, tiếp tục tranh chấp bóng trong vô vọng.
Messi cần được như Ronaldo?
Hình ảnh bất lực ấy của Messi dù nói lên sự bế tắc của anh, nhưng cũng cho thấy M10 đáng thương như thế nào. Có cảm giác mỗi khi có bóng, Messi chẳng tìm được ai, chẳng biết phải làm gì. Anh phải cậy nhờ vào phẩm chất thiên tài của mình để hy vọng tự tạo ra một điều gì đó cho Argentina.
Quả thực, trận đấu trước Argentina cũng chứng kiến một Messi "tự cung tự cấp" gần như mọi lĩnh vực. Lúc anh chơi tiền vệ kiến thiết, lúc anh chơi tiền đạo, lúc anh lại sắm vai số 10.
Lúc anh chuyền, lúc anh sút, và có khi M10 phải tự mình đột phá. Messi như thể một lúc sắm nhiều vai, phân thân thành nhiều Messi khác nhau.
Và việc Messi phải sắm nhiều vai trò, đến từ việc những cá nhân xung quanh anh tại Argentina chơi quá dở. Siêu sao của Barcelona phải gồng gánh cả đội bóng trên vai. Anh phải tự "nhân bản" mình lên để thế chỗ những người đồng đội quá mờ nhạt và yếu kém.
Họ là ai? Meza - người bỏ lỡ cơ hội ngon ăn nhất của Argentina. Là Acuna, người chỉ biết tranh chấp nơi hành lang trái. Là Perez, tiền vệ hỗ trợ phòng ngự cũng dở mà làm bóng cũng chẳng xong. Salvio cũng chẳng khác Acuna là bao, và Aguero thì tàng hình cả trận (nửa cuối hiệp 1, Aguero không chạm bóng 1 lần nào). Nếu được và có chiều cao tốt hơn, Messi có lẽ nên thay luôn cả vai trò thủ môn của Caballero.
Nhìn sang Ronaldo, chắc hẳn Messi cũng đang đặt câu hỏi tại sao Ronaldo vẫn có phong độ cao? Tại sao các đồng đội của CR7 cũng chỉ có trình độ làng nhàng, không hơn các đồng đội tại Argentina nhưng CR7 vẫn chơi hay? Và thậm chí Bồ Đào Nha ngoài Ronaldo còn chẳng có ai đạt đến trình độ của Aguero, Dybala, Di Maria cả.
Đơn giản vì Bồ Đào Nha phục vụ Ronaldo. Ở đó, HLV Fernando Santos gần như chỉ yêu cầu CR7 tập trung vào nhiệm vụ ghi bàn, và thi thoảng lắm mới thấy anh có một tình huống tranh cướp bóng, tham gia phòng ngự. Ronaldo có thể đi bóng, giữ bóng, phối hợp nhưng nhiệm vụ chính của anh vẫn là ghi bàn.
Còn làm bóng, Bồ Đào Nha đã có Moutinho, Carvalho, kiến tạo là nhiệm vụ của Bernando Silva, quấy rối có Guedes. Họ hoàn thành việc của mình để Ronaldo có thể yên tâm mà toả sáng.
Còn Messi, anh như thể phải làm tất cả mọi thứ. Mascherano, Perez chẳng thể làm bóng - lại đến tay Messi. Aguero, Dybala, Salvio không thể đột phá, Messi lại phải xử lý. Và trong một ngày Aguero không ghi bàn thì người ta lại trông chờ Messi.
Ở đây, sức mạnh của Argentina được đánh giá dựa trên sức mạnh của Messi. Còn sức mạnh của Bồ Đào Nha dựa trên một tập thể mà trong đó CR7 là mũi nhọn. Và điều đương nhiên là ai chẳng thích được phục vụ, và chẳng ai thích phải căng mình ra phục vụ người khác cả.
Messi lại đang ở trường hợp thứ 2. Giờ đây, tiền đạo người Argentina có quyền đặt ra câu hỏi nếu rơi vào một tập thể như Bồ Đào Nha, không quá xuất sắc được như Tây Ban Nha, nhưng luôn có những cầu thủ giúp đỡ anh thì Messi có chơi tốt như Ronaldo?
Và kể cả nếu thi đấu cùng nhau mà Messi cũng phải phục vụ CR7 như những cầu thủ khác thì anh cũng cảm thấy may mắn khi ít ra đây là siêu sao Ronaldo chứ không phải những cái tên bạc nhược của Argentina.
Hãy tưởng tượng một đội bóng có cả Messi và Ronaldo sẽ đáng xem như thế nào, dù điều ấy sẽ không bao giờ xảy ra. Và một lý do nữa để Messi chuyển tới đá cho Bồ Đào Nha: anh sẽ không phải chịu áp lực sút hỏng penalty nữa vì ở đó đã có chuyên gia Ronaldo.
Bình Luận