“Messi tung cú sút, bóng chạm chân Mercado bất ngờ đổi hướng. Vàooooooo, 2-1 cho Argentina, một bàn thắng quá bất ngờ!” Khi chứng kiến khoảnh khắc ấy, nhiều người trong chúng ta lại mơ về một chiến thắng cho Messi và các đồng đội. Một chiến thắng trước tuyển Pháp được đánh giá cao hơn rất nhiều và có đội hình mạnh trải đều cả ba tuyến. Về một giấc mơ mà kẻ vừa trở lại từ địa ngục có thể hồi sinh mạnh mẽ nhất.
Nhưng rồi... Cú vô lê đẹp mắt của Pavard, hai bàn thắng thể hiện đẳng cấp hơn người của thiên tài Mbappe đã giết chết cảm xúc của Argentina, mà đúng hơn là chính Messi. Máy quay lia đến, ta bắt gặp hình ảnh bất lực từ Mascherano truyền sang cho Messi. Một nỗi buồn khó có thể diễn tả thành lời. Từ khoảnh khắc Mbappe nâng tỉ số lên 4-2, Messi dường như biết rằng, chặng đường mà anh nói lời chia tay World Cup lần này đã đến hồi kết.
Argentina nhập cuộc với hàng tiền vệ lỏng lẻo bị tuyến giữa của Pháp bóp nghẹt không thương tiếc. Những Pogba, Matuidi, Kante thay phiên nhau “bón hành” cho tuyến giữa của Albicelestes. Phía trên là cặp đôi Giezmann và Mbappe thi nhau đua tốc độ với những “chú rùa” đến từ Argentina. Đặc biệt trong một ngày tài năng trẻ 19 tuổi Mbappe liên tục bật "chế độ moto" cho hàng hậu vệ Argentina hít khói và buộc phải phạm lỗi, một trong số đó là quả penalty đầu trận. Thì người ta đã bắt đầu nghĩ đến một kết thúc cho Argentina...
Chỉ cần một khi Messi nhận bóng, lập tức Kante cùng Matuidi liền ập vào không cho tiền đạo người Argentina có một chút khoảng trống để đi bóng. Hậu phương cho họ còn là hàng hậu vệ vững chắc với bộ đôi trung vệ El Clasico Umtiti và Varane. Nhưng dù cho bị theo sát đến mức nào, Leo vẫn chứng tỏ anh là một thiên tài, hai pha kiến tạo cho Argentina trong đó có pha treo bóng đẳng cấp để Aguero đánh đầu rút ngắn tỉ số xuống 4-3 khi đồng hồ tính giờ chỉ còn vài giây là không đủ để Albicelestes có thể lọt qua khe cửa hẹp, như cái cách họ từng làm trước Nigeria.
Sau trận đấu, người ta bắt gặp hình ảnh Messi cuối gằm mặt, đôi mắt anh nhìn xa xăm. Ánh nhìn của Leo như không tìm được điểm dừng và đâu đó trong khoảng không ấy, chiếc cup vàng thế giới xuất hiện. Và anh biết rằng, có lẽ, sự nghiệp này mình sẽ chẳng thể có được nó.
Không có cú hattrick của Messi trong trận đấu với Ecuador, có lẽ chúng ta đã chẳng được thấy Argentina trên đất Nga. Không có quyết định quay trở lại khoác áo đội tuyển quốc gia của anh, có lẽ Argentina sẽ còn tệ hơn lúc này. Leo, anh làm mọi thứ vì hai từ “nghĩa vụ” với quê hương. Anh yêu Argentina hơn bất cứ ai, anh yêu Rosario, yêu mọi thứ nơi đây, và anh muốn được tận tay đem cup vàng thế giới về quê hương của mình.
Nhưng thật trớ trêu khi số phận của anh trên tuyển quốc gia lại luôn lận đận. Tưởng chừng giấc mơ sẽ trở thành hiện thực khi Albicelestes bước vào 3 trận chung kết trong ba năm. Nhưng rồi, chẳng có hiện thực nào cả, thay vào đó là cơn ác mộng ám ảnh Leo trong từng giấc ngủ. Số phận đã phủ nhận anh, phủ nhận mọi cố gắng của anh. Sau tất cả, người ta lại chẳng thể thấy Messi nâng cao danh hiệu cấp đội tuyển quốc gia cùng với Argentina.
Leo Messi - anh cứ như một kẻ cô độc, cứ mãi lang thang trên cuộc hành trình để thực hiện hoá giấc mơ của mình nhưng thật nghiệt ngã làm sao khi chức vô địch cứ liên tục quay lưng với anh. Giấc mơ vẫn cứ mãi dang dở, chiếc cup vàng thế giới với Messi cứ như một tấn bi kịch mà ở đó, nó không có hồi kết.
World Cup và Leo Messi - khi hai ta chẳng thể tìm thấy nhau.
Bình Luận