Sân Lạch Tray không khán giả và khoảng lặng của người Hải Phòng

Lạch Tray được ví là “Nhà hát của những giấc mơ”, hay chảo lửa V.League. Những biệt danh ấy không hề khiên cưỡng nếu bạn từng đắm mình ở cửa B16 huyền thoại thời đỉnh cao của bóng đá Hải Phòng.
Sân Lạch Tray không khán giả và khoảng lặng của người Hải Phòng

Ở đó không chỉ có bóng đá mà còn là ngày hội, một trận chiến thực sự của những chiến binh trung thành và máu lửa nhất Việt Nam. Vậy nhưng, trận Hải Phòng đánh bại Đà Nẵng chiều qua, Lạch Tray không khán giả, B16 bặt vắng những thanh âm vốn là đặc sản của bóng đá Hải Phòng.

Hải Phòng đã làm tất cả để nuôi hy vọng mong manh là đưa khán giả trở lại sân Lạch Tray ở vòng 11. Dù biết rằng khiếu nại rất khó lật ngược được thế cờ nhưng ban lãnh đạo đội bóng vẫn đặt niềm tin vào lá đơn gửi đi nhưng cuối cùng, họ phải tổ chức trận đấu mà không có khán giả. Đó là điều vô cùng đáng tiếc cho một Hải Phòng đổi khác, một Lạch Tray ngày càng tinh tươm và lộng lẫy. Nhưng biết sao, viên đạn bắn đi thì không bao giờ lấy lại được. 

Nhiều người bảo, Hải Phòng đã đúng khi giao đội bóng cho một “CĐV quốc tế” như ông Văn Trần Hoàn, người đã đến những SVĐ lừng danh nhất thế giới. Cũng vì điều này mà Lạch Tray mau chóng thay da đổi thịt, điều mà người tiền nhiệm không thể làm. Với những tiền đề đang có, đặc biệt là sự hậu thuẫn vô cùng quý báu từ lãnh đạo thành phố, Hải Phòng có nhiều điều kiện để tìm một vị thế khác, một hình ảnh khác. Và người được giao phó sứ mệnh lịch sử ấy là ông Văn Trần Hoàn.

Công bằng mà nói, Hải Phòng về cơ bản đã đi đúng hướng trong thời gian qua. Họ chọn được một HLV thạo việc. Họ dành tiền bạc để cải tạo sân Lạch Tray. Họ chiêu mộ những cầu thủ thiện chiến hơn và thành tích cũng rất đáng khích lệ. Đó thực sự là tín hiệu đáng mừng của bóng đá Hải Phòng và lúc này, điều cần phải làm chính là thúc đẩy những gì đang có thành động lực cho một cuộc cách mạng thực sự về quản trị, về chiến lược phát triển.

Thế nhưng, sự cố Lạch Tray không khán giả thực sự đã tác động đến hình ảnh và danh tiếng của đội bóng. Những ám ảnh về một Hải Phòng khó lường, xù xì trước đây lại ùa về. Đó thực sự là phép thử với bản lĩnh và khát vọng thay đổi của ban lãnh đạo đội bóng. Họ phải xác lập một con đường đi mới, chuyên nghiệp hơn. Thế nên, Lạch Tray ngày không khán giả nên được coi là khoảng lặng để những người làm bóng đá Hải Phòng tư duy nhiều hơn về chặng đường sắp tới.

    Bình Luận