HLV khác, tất cả các cầu thủ đều khác, nhân viên hành chính cũng khác, ông chủ cũng khác, và thậm chí cả linh vật cũng khác. Người duy nhất còn lại là Stuart MacFarlane, nhiếp ảnh gia kỳ cựu của CLB.
Nhưng liệu kết quả của Arsenal ở giai đoạn này có khác đi không? Vòng 16 đội không phải là ký ức vui vẻ đối với Arsenal: 2017 là năm thứ bảy liên tiếp họ bị loại ở giai đoạn đó, mỗi thất bại lại tạo thêm một lớp khủng hoảng trong những năm cuối nhiệm kỳ của Wenger.
Trong những năm đó, Arsenal dường như lặp đi lặp lại những sai lầm tương tự, đồng thời tìm ra những sai lầm mới để mắc phải, chồng chất tuyệt vọng lên tuyệt vọng và cho thấy những đối thủ ở đẳng cấp cao nhất đã bỏ xa họ như thế nào.
Arsenal đứng thứ hai trong bảng đấu mùa giải 2010/11, sau Shakhtar Donetsk và phải gặp một Barca ở mùa giải hay nhất của họ dưới thời Pep Guardiola. Arsenal thắng 2-1 ở trận lượt đi trên sân nhà nhờ bàn thắng muộn của Andrey Arshavin. Nhưng ở trận lượt về, vận đen, trọng tài, thẻ đỏ đã khiến Arsenal bị loại khi thua 3-1.
Mùa tiếp theo cũng bắt đầu đầy hứa hẹn: lần này họ đứng đầu bảng và gặp AC Milan.Trận lượt đi, Arsenal đã bị thảm bại 4-0 trong thế trận mà Kevin-Prince Boateng thống trị, mặc dù tiền vệ này gặp vấn đề về cơ bắp trong phần lớn mùa giải.
Cần phải có một phép màu ở trận lượt về, nhưng Arsenal chỉ mang đến một niềm hy vọng tàn khốc khi dẫn trước 3-0 sau hiệp một và hoàn toàn tịt ngóm không thể ghi thêm ít nhất 1 bàn thắng nữa trong hiệp hai. Và Arsenal bị loại.
Có lẽ phải đến mua 2012/13 thì sự sa sút của Arsenal mới trở nên rõ ràng. Họ đứng thứ hai vòng bảng và phải chạm mặt Bayern Munich ở vòng knock-out. Trận lượt đi diễn ra trên sân nhà và Arsenal bị đánh bại 3-1 một cách tâm phục, khẩu phục.
Nếu có một trận đấu khiến CĐV nhà hết sức tức giận, thì đó chính là trận lượt về của Arsenal. Olivier Giroud ghi bàn ở phút thứ ba, nuôi hy vọng rằng điều gì đó khó có thể xảy ra. Nhưng rồi chẳng có gì cho đến phút 86, khi họ ghi bàn thứ hai. Hai bàn thắng là không đủ, và Wenger than thở: “Đen”.
Mùa giải tiếp theo lại là ảo ảnh cũ tái hiện: đứng thứ hai vòng bảng và lại chạm trán Bayern do Pep Guardiola dẫn dắt. Bayern đã thắng Arsenal ở trận lượt, nhưng chiến thắng 2-0 của Bayern có sự hỗ trợ đắc lực từ nút tự hủy của Arsenal, với việc Mesut Ozil đá hỏng quả phạt đền và Wojciech Szczesny bị thẻ đỏ. Trận lượt về, hai đội hoà1-1.
Mùa 2014/15, Arsenal một lần nữa kết thúc vòng bảng với vị trí nhì bảng. Họ đã thắng 2-0 lượt đi trên đất Monaco, nhưng đây vẫn chưa phải là Monaco lật đổ PSG ở Ligue 1 và lọt vào bán kết Champions League vài năm sau đó.
Thắng lợi trên sân khách đầu tiên ở vòng loại trực tiếp khiến Arsenal tràn đầy hy vọng đi tiếp. Nhưng họ lại để thua ở trận lượt về với tỉ số 1-3. Monaco đi tiếp nhờ luật bàn thắng sân khách và Wenger thất vọng: “Vẫn đen quá”.
Và họ vẫn tiếp tục đen đủi do không có khả năng học hỏi từ thất bại. Mùa 2015/16, một lần nữa Arsenal đứng thứ hai vòng bảng và gặp Barca ở vòng knock-out. Lần này họ đã chơi khá tốt ở trận lượt đi, cho đến khi Messi lập cú đúp đem về chiến thắng 2-0. Trận lượt về, Arsenal lại để thua 1-3 và Wenger đã thôi đổ lỗi cho "Đen".
Sự tồi tệ nhất đến ở mùa 2016/17. Trong khi nhiều thất bại trước đó gây khó chịu, bực bội và sự suy thoái, thì đây là một thất bại về mặt toàn thể. Lại là Bayern hủy diệt Arsenal với tổng tỷ số 10-2 sau 2 lượt trận, cùng một mô hình: hòa 1-1 trong hiệp một, nhưng Arsenal đều tan vỡ sau giờ nghỉ, đều để thủng lưới thêm 4 bàn.
Cùng mùa giải đó, họ đứng thứ 5 tại Premier League, bị mất suất dự Champions League liên tục. Một năm sau, Wenger ra đi. Một mùa rưỡi dưới thời Unai Emery không khiến mọi chuyện khá hơn là bao trước khi Mikel Arteta đến và dần dần cải thiện mọi thứ, quy trình đã được tin cậy và giờ họ đã trở lại.
Có rất nhiều lý do để nghĩ rằng mọi thứ cũng sẽ rất khác so với 7 lần trước đó ở giai đoạn này. Đầu tiên, đối thủ của họ không phải là một trong những gã khổng lồ của châu Âu mà là Porto, đội đang trải qua một cuộc khủng hoảng hiện sinh của chính họ.
Nhưng hơn thế nữa, đây là một Arsenal đang trên đà phát triển. Họ đang chơi thứ bóng đá đẹp và giành chiến thắng trong hầu hết thời gian, với một đội hình trẻ trung và sôi động với nhiều nhân vật trung tâm rất đáng yêu.
Nhưng họ cũng đã làm lung lay cảm giác ảm đạm về sự tất yếu đã bao trùm những ngày cuối cùng của Wenger, cái hàm thủy tinh có thể cho phép HLV của bất kỳ đối thủ châu Âu nào đứng vững chỉ cần nói: “Các bạn, đây là Arsenal, chỉ cần đấm nhẹ cũng vỡ”.
Họ có thể không hoàn toàn có những tố chất cần thiết để vượt qua Man City ở Premier League, nhưng một lần nữa, ai có thể làm được điều đó? Arsenal trở lại vòng loại trực tiếp Champions League lần đầu tiên sau 7 năm, nhưng lần này, họ đến để thay đổi số mệnh đen đủi của mình.
Bình Luận