Cavani & Martial, khác về đẳng cấp

Dù không thực sự tỏa sáng ở trận M.U thua PSG 1-3 rạng sáng qua, nhưng Edinson Cavani vẫn đáng để chờ đợi và kỳ vọng. Anh có sự thiện chiến đặc trưng của một trung phong Nam Mỹ và trong một chừng mực nào đó có sự khác biệt rõ rệt về đẳng cấp so với đồng đội Anthony Martial.
Cavani & Martial, khác về đẳng cấp

Bản thân Cavani tự biết anh phải làm gì. Trung phong thực thụ này hơn hẳn các tiền đạo xung quanh trước tiên là ở... giá trị phòng ngự. Anh rất tích cực tham gia phòng ngự khi không có bóng, và khi làm như vậy, hệ quả tốt đẹp là Cavani có thêm đặc điểm quan trọng: anh biết tự tạo cơ hội cho mình. Tự kiếm được bóng khi vùi về phòng thủ chẳng hạn. Hoặc anh dạt ra biên, và trở nên hiệu quả trong cả tấn công lẫn phòng ngự.

Tóm lại, Cavani có sự thiện chiến đặc trưng của các trung phong Nam Mỹ: khả năng một mình quán xuyến mọi việc cần làm, trong phạm vi rộng. Cái hiệu quả thường được nhắc đến (chạm bóng ít nhưng luôn đáng gờm) chỉ là một phần trong phẩm chất chung của Cavani. Kỳ thực, anh hoạt động nhiều và rộng. Anh chỉ ít chạm bóng trong các tình huống dứt điểm - thiên về hiệu quả hơn là sự cầu kỳ.

Gọi là đẳng cấp cũng được. Cavani có thể sẽ thất thế vì gánh nặng tuổi tác về sau này, nhất là trong thời buổi đại dịch vốn chẳng ai có điều kiện chuẩn bị hoàn hảo. Nhưng anh hơn mọi tiền đạo hiện có của M.U về đẳng cấp. Bóng đá là môn thể thao của kịch tính cao độ. Khó mà nói hết cái sự “bi kịch” của Cavani, khi rút cuộc thì đẳng cấp hay sự thiện chiến của anh đều trở nên uổng phí vì... thiếu may mắn. Quá “xui” cho Cavani, khi cú lốp bóng tuyệt vời của anh rút cuộc chỉ đưa bóng đi trúng xà ngang.

Trong khi Cavani (áo đỏ) ngày càng trở nên quan trọng với M.U  thì Martial  (ảnh nhỏ) ngày càng đi xuống

Hoàn toàn ngược lại, không thể nói Anthony Martial kém may mắn, trong những pha bỏ lỡ cơ hội ghi bàn. Giống như Mason Greenwood trong trận gặp Southampton cuối tuần trước, đấy chỉ là những cú dứt điểm tồi tệ. Anh bỏ lỡ cơ hội ghi bàn trước tiên vì sai lầm trong khâu chọn giải pháp (vấn đề đẳng cấp). Nhưng ở đây, ngoài chỗ thua sút về “đẳng cấp vĩnh cửu”, Martial còn thua cả chính mình về “phong độ nhất thời”. Công bằng mà nói, Martial trong mùa bóng trước không tệ đến thế.

Hôm gặp Southampton, Martial phải ở lại khách sạn vì bệnh, và đấy cũng là lý do vì sao Martial không thể tập trong ngày hôm sau. Ai đó từng nói, đại khái là 70% sự thành bại nằm ở khâu chuẩn bị. Bóng đá đỉnh cao càng là như vậy. Anh tập còn không nổi, làm sao đá chính. Phong độ dẫn đến hệ lụy, là chính Martial (hẳn biết rõ tình trạng của mình) e rằng đã không có sự tự tin cần thiết trong trận gặp PSG. Đấy là chưa kể, không phải tự nhiên mà Martial chưa hề ghi bàn ở Premier League mùa này. Cũng là sai lầm “điên rồ” như Fred trong trận gặp PSG, Martial từng tự chuốc lấy thẻ đỏ trong trận M.U thua Tottenham 1-6 ở Premier League. Xem chừng, đây không phải là mùa bóng của Martial rồi.

Đừng để phụ thuộc vào Cavani
Nguyên mùa bóng trước, Edinson Cavani chỉ đá chính 8 trận trong màu áo PSG, ở cả Ligue 1 lẫn Champions League. Với đẳng cấp cao đã được thể hiện trong các trận đấu gần đây, Cavani bỗng trở nên quá quan trọng. Không khéo, M.U sẽ phụ thuộc vào lão tướng sắp bước sang tuổi 34 này. Cavani khó đá chính mãi. Một bài toán khó cho HLV Solskjaer?

    Bình Luận